
Dịch giả | Hàng Thần |
Tác giả | Thập Lý Đào Hoa |
Tình trạng | Còn tiếp |
Thể loại | Đô thị Trinh thám Truyện ma Đông Phương Linh Dị |
Với sự phát triển của internet trong những năm gần đây, ngành livestream đã tạo nên một làn sóng chưa từng có. Tuy ngưỡng vào nghề thấp, nhưng không phải ai cũng có thể thành công. Mấy em xinh tươi, mấy anh đẹp trai thì có thể dựa vào chiêu trò, khoe thân để mấy đại gia vung tiền như rác, một đêm kiếm cả mấy chục, cả trăm triệu. Còn loại thường thường bậc trung, không tài cán gì như tôi thì chỉ có nước đi đường tắt. Nhưng mà người ta vẫn bảo "Vào nghề có rủi ro, hành nghề phải cẩn trọng", ai ngờ tôi suýt mất mạng vì cái nghề này. Nội dung livestream của tôi hơi bị đặc biệt. Người ta thì biểu diễn tài năng hoặc ngồi chém gió cả mấy tiếng đồng hồ trong phòng. Còn tôi thì lượn lờ khắp thành phố, chuyên đi tìm đồ mà khán giả giấu ở đâu đó trong khu vực. Mỗi ngày, tôi sẽ chọn ra một người tặng quà nhiều nhất trong phòng livestream, để họ chỉ định địa điểm giấu đồ. Tìm được rồi thì bất kể là cái gì, tôi cũng phải mang theo bên mình ba ngày. Vì cả tôi lẫn khán giả đều không biết đó là cái gì, nên cảm giác cứ như mở hộp mù ấy, kích thích vãi. Mới đầu, khán giả còn nể nang, giấu đồ cũng bình thường. Nhưng càng ngày càng đông người xem, thế là không tránh khỏi việc có mấy ông lắm tiền thích trêu đùa mấy đứa "con hát" như chúng tôi. Tôi từng phải nhét một cục cứt chó nóng hổi vào túi quần ba ngày liền, cũng từng vác cả cái TV LCD đi khắp hang cùng ngõ hẻm. Tiền kiếm thì đúng là chẳng dễ dàng gì, nhưng dù sao cuộc sống cũng ngày một khấm khá hơn. Dù sao thì trong cái thời đại cá lớn nuốt cá bé này, có tiền là có quyền. Bước ngoặt xảy ra vào đúng ngày rằm tháng Bảy. Vốn dĩ ngày này là ngày lễ Vu Lan, tôi không muốn livestream. Nhưng chiều hôm đó, ở quê gọi điện lên, bố tôi bảo mẹ tôi hơi yếu trong người, bảo tôi gửi ít tiền về cho mẹ đi khám bệnh.