
Dịch giả | Tịch Lâm |
Tác giả | Kim Thiên Nhất Định Tảo Thụy Tảo Khởi |
Tình trạng | Hoàn thành |
Thể loại | Đam Mỹ Sủng Hiện Đại Nguyên Sang Tình Cảm Hào Môn Thế Gia Cưới Trước Yêu Sau Chủ Thụ Sinh Tử |
Lận Thanh Thời và Thịnh Liễm kết hôn.
Không ai xung quanh tin tưởng vào cuộc hôn nhân mang tính thương mại này.
Một bên là thiếu gia nho nhã, thư sinh mảnh khảnh, đầy khí chất trí thức; một bên là tay nhà giàu mới nổi, từ hai bàn tay trắng dựng nên sự nghiệp, dáng vóc vạm vỡ, nói năng thì thô lỗ — đúng nghĩa trâu bò. Hai người bọn họ, không chỗ nào xứng đôi.
Lận Thanh Thời cũng nghĩ như vậy.
Quả nhiên, từ giờ giấc sinh hoạt đến khẩu vị ăn uống, không điểm nào giống nhau. Sau khi kết hôn, mâu thuẫn cứ thế liên tục nổ ra.
Ban đêm còn bị cái tên nhà giàu mới nổi kia lăn qua lộn lại đến rã rời chân tay!
Lận Thanh Thời vốn định cố nhịn qua ba năm như giao kèo, rồi sẽ được tự do.
Cho đến khi hắn cảm thấy cơ thể không khỏe, đi bệnh viện kiểm tra một chuyến.
Bác sĩ bảo: “Chúc mừng, ngươi mang thai rồi!”
Lận Thanh Thời: ???
Hắn như bị sét đánh giữa trời quang.
Không tin nổi, hắn làm liền mười mấy lần xét nghiệm. Sau đó ôm xấp kết quả vỗ thẳng vào trước mặt Thịnh Liễm.
Thịnh Liễm nhìn sơ qua một cái, hờ hững nói: “Giấy thỏa thuận ly hôn đâu cần đính kèm thêm mười mấy tờ thế này?”
Đến khi nhìn rõ nội dung, Thịnh Liễm cứng họng, nhưng vẫn mạnh miệng: “Không hổ là ta!”
Lận Thanh Thời: ...
Có lẽ do mang thai làm hắn quá đỗi rối loạn, mà tên đối tượng kết hôn kia lại còn chẳng nghiêm túc gì cho cam, Lận Thanh Thời lần đầu tiên nổi giận với Thịnh Liễm.
Những bất mãn tích tụ từ ngày cưới đến giờ rốt cuộc bùng nổ, Lận Thanh Thời không còn giữ nổi vẻ mặt điềm tĩnh thường ngày nữa, mắng đến khô cả miệng, khản cả cổ.
Thịnh Liễm nhìn thê tử vốn lạnh lùng nay đỏ cả mặt, đôi mắt long lanh nhìn chằm chằm vào mình, môi đỏ mấp máy mắng chửi...
Không hiểu sao hắn lại nổi hứng.
Cúi đầu hôn cái tay đang muốn tát hắn kia.
Lận Thanh Thời:!!!
Hồi mới cưới, nghe người ta nói hắn không xứng với Lận Thanh Thời.
Thịnh Liễm chỉ cười khẩy: “Chết tiệt cái kiểu đại thiếu gia làm màu, ai cần ai xứng chứ.”
Sau đó chỗ nào cũng cố tình đối đầu với Lận Thanh Thời, khoái nhất là nhìn người kia tức đến mức không nói nên lời nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh.
Cho đến khi đại thiếu gia lại có thể... mang thai!
Mắng hắn một trận xối xả rồi đường hoàng ngày ngày sai bảo hắn làm cái này cái nọ, không thèm giả vờ gì hết.
Còn bắt hắn làm tùy tùng đi theo hầu hạ nữa.
Người ngoài nhìn không nổi, lần lượt khuyên Thịnh Liễm ly hôn đi cho lành.
Thịnh Liễm lại lạnh lùng hừ một tiếng: “Mấy người biết cái gì!”
Hắn chính là thích dáng vẻ hiện tại của lão bà, quá có tinh thần!
Cứ tưởng mâu thuẫn giữa hai người đã tan, sau khi Lận Thanh Thời sinh con xong, Thịnh Liễm chuẩn bị lại cầu hôn thêm lần nữa.
Ai ngờ, chưa thấy lão bà đâu.
Trước mặt là tờ giấy ly hôn gửi đến.