Dịch giả | Cá Lóc |
Tác giả | Công Tử Đường Đường |
Tình trạng | Còn tiếp |
Thể loại | Xuyên Sách Điền Văn Huyền Huyễn Đô thị Xuyên Không |
Hạ Chi Hoài là một minh tinh lưu lượng nổi tiếng từ khi còn rất trẻ. Sau khi nhóm nhạc tan rã, tai nạn liên tiếp xảy ra, vận xui đeo bám không dứt.
Một ngày nọ, đồn cảnh sát gọi anh đến nhận một bé con ba tuổi rưỡi bỏ nhà đi bụi, nhóc con ấy tự nhận là em gái anh.
Vừa gặp mặt, bánh bao nhỏ mặt mày nghiêm túc, hết sức nghiêm chỉnh nói với anh: "Anh sắp gặp đại hạn rồi."
Hạ Chi Hoài trợn trắng mắt: Ai tin thì đúng là đồ ngốc.
Vài ngày sau, Hạ Chi Hoài mất sạch tài nguyên, hoàn toàn hết thời.
Anh đau khổ tỉnh ngộ, dứt khoát quay về ôm lấy cặp chân ngắn nhỏ xíu của Uyển Uyển: "Đại lão, xin hãy che chở!"
Uyển Uyển: "Che chở thì không thể đâu, anh trai à, ngoan ngoãn theo em về quê trồng ruộng đi thì hơn."
Hạ Chi Hoài: "..."
...
Từ sau khi về quê trồng rau, Hạ Chi Hoài cứ cảm thấy ngày xưa mình đúng là đồ ngốc.
Làm cá mặn không tốt sao, mắc gì phải cố gắng?
Mỗi ngày ăn rau quả linh khí, ngắm cô em gái dễ thương đầy nhiệt huyết, tiện tay livestream cuộc sống nông thôn, rồi nhìn các đại lão từng xa vời với mình ném cả đống tiền chỉ để mua rau nhà trồng, cuộc sống của Hạ Chi Hoài ngày càng sung túc, thảnh thơi.
...
Nhìn ông anh trai càng ngày càng tròn trịa, Uyển Uyển rơi vào trầm tư.
Tại sao anh trai nhà người ta thì giỏi giang thế, còn anh mình lại là cá mặn???
Uyển Uyển mỗi ngày một câu hỏi: Các vị tiên hữu ơi, làm sao để thúc đẩy anh trai cố gắng có chí tiến thủ đây ạ? Online chờ, gấp lắm rồi!