Em Gái Minh Tinh Hàng Đầu Livestream Huyền Học Trồng Trọt, Nổi Tiếng Rồi!

Chương 7: Nhân vật phản diện bệnh kiều

Trước Sau

break

Tư Mệnh sắp đặt vận mệnh của anh trai Thanh Long vô cùng trắc trở, thiết lập là một đại phản diện bệnh kiều.

Tiểu thế giới này có tổng cộng hai con cưng của thiên mệnh.

Nam chính tên là Đặng Dã, nữ chính tên là Tống Tình Phong.

Câu chuyện xoay quanh hai con cưng của thiên mệnh này.

Nữ chính Tống Tình Phong là con gái ruột của nhà họ Tống, nhưng hồi nhỏ bị bế nhầm rồi thất lạc bên ngoài, mãi đến năm mười sáu tuổi mới được vợ chồng nhà họ Tống tìm thấy và đón về.

Nhà họ Tống còn có một đứa con gái giả là Tống Nguyên Tân, là nữ phụ ở thế giới này.

Tống Nguyên Tân lớn lên trong sự cưng chiều của cha mẹ nhà họ Tống và những người xung quanh.

Với người con gái ruột bỗng dưng xuất hiện và sắp thay thế vị trí của mình, cô ta tất nhiên không có chút thiện cảm nào.

Nhưng nữ phụ Tống Nguyên Tân lại rất giỏi ngụy trang.

Bề ngoài thì hòa thuận với Tống Tình Phong, nhường nhịn người em gái vừa mới trở về nhà, còn tuyên bố sẽ không tranh giành tài sản.

Thực tế thì âm thầm kết bè kết phái với bạn học ở trường và các tiểu thư quý tộc xung quanh để bắt nạt, chèn ép Tống Tình Phong.

Thậm chí còn diễn trò trước mặt cha mẹ nhà họ Tống, khiến nữ chính Tống Tình Phong lúc nào cũng khó xử.

Mối quan hệ giữa Tống Tình Phong và cha mẹ ruột không những không được cải thiện, mà còn dần dần xấu đi...

Cuối cùng, Tống Tình Phong xé toang mặt nạ với Tống Nguyên Tân, quan hệ với người nhà họ Tống cũng ngày càng lạnh nhạt.

Sau khi trưởng thành, Tống Tình Phong dọn ra khỏi biệt thự nhà họ Tống, bước chân vào giới giải trí để tự mình phấn đấu, không muốn dính dáng gì đến nhà họ Tống nữa.

...

Thế nhưng, giới giải trí không phải nơi dễ sống.

Đặc biệt là với những cô gái không có quan hệ hay chống lưng, khi còn đang vật lộn dưới đáy giới giải trí, sẽ vấp phải rất nhiều cạm bẫy.

Nhưng Tống Tình Phong là con cưng của thiên mệnh ở thế giới này, dù ông trời có thử thách cô thế nào, sau đó cũng sẽ ban cho cô hồi báo lớn hơn.

Tống Tình Phong bị người hạ thuốc, đối tượng tình một đêm lại chính là nam chính đại lão Đặng Dã.

Người này cũng là con cưng của ông trời, về sau kiên quyết làm kim chủ nâng đỡ Tống Tình Phong.

Còn Tống Nguyên Tân... cô ta không thể chịu được việc Tống Tình Phong lật ngược tình thế.

Vì vậy, Tống Nguyên Tân cũng bước chân vào giới giải trí, muốn tiếp tục đạp đối phương dưới chân.

So với nữ chính Tống Tình Phong, sự nghiệp làm nghệ sĩ của nữ phụ Tống Nguyên Tân đúng là thuận buồm xuôi gió.

Trước có nhà họ Tống chống lưng, sau có hôn phu là thái tử gia trong giới giải trí bảo vệ.

Vừa mới vào giới đã dựa hơi minh tinh top đầu lên hot search...

Nhưng cô ta là nữ phụ, đầu phim càng hào quang rực rỡ thì về sau sẽ càng thê thảm.

Vị hôn phu của Tống Nguyên Tân cũng là một trong các nam phụ của thế giới này.

Sau khi bộ mặt giả tạo và tâm cơ của Tống Nguyên Tân bị bóc trần, hắn ta lập tức đá cô ta.

Nam phụ rất nhanh bị nữ chính kiên cường độc lập hấp dẫn, chủ động chạy đến làm chó liếm, bị vả mặt.

Còn Tống Nguyên Tân thì hoàn toàn mất đi sự thương yêu của cha mẹ, mất cả sự che chở của vị hôn phu, trở thành trà xanh tâm cơ bị cả mạng xã hội ném đá.

...

Uyển Uyển gãi sau đầu, gương mặt nhỏ nhăn lại thành một cục.

Tên vị hôn phu của nữ phụ xấu xa kia... là gì nhỉ?

Hình như là... Cung Đình Ngạn.

Còn anh trai của cô, Hạ Hoài Chi, thì chính là người xui xẻo nhất.

Bị ép làm lá chắn bảo vệ cho nữ phụ Tống Nguyên Tân... là minh tinh nổi đình nổi đám!!!

Về sau anh trai càng ngày càng thê thảm.

Ban đầu vì từ chối bị gán ghép với người phụ nữ xấu xa kia, anh bị công ty lợi dụng xong rồi cho đóng băng, danh tiếng hoàn toàn chìm nghỉm.

Sau đó, anh trai giải ước, bồi thường tiền rồi, liền hắc hóa thành nhân vật phản diện bệnh kiều.

Ảnh quyết tâm chống đối nữ phụ và các nam phụ, lại gặp được nữ chính kiên cường rạng rỡ, muốn chiếm làm của riêng.

Thế nhưng nữ chính đã là người của nam chính.

Anh trai nghĩ không thông, cứ nhất quyết tranh nữ chính với nam chính, cuối cùng thân bại danh liệt, ngoài ý muốn mà chết.

Uyển Uyển chậm rãi xâu chuỗi lại khối lượng thông tin khổng lồ trong đầu, cảm thấy có chút choáng váng.

Trong đầu nhỏ của cô vẫn còn bốn chữ, được gạch dưới bằng bút đỏ.

Ngoài ý muốn mà chết!!!

...

Vì quá sốc, đôi mắt Uyển Uyển lập tức trừng to.

Cả người cô như quả bóng nhỏ bật dậy khỏi mặt đất, quay đầu chuẩn bị chạy ra ngoài tìm anh trai.

Cô vất vả lắm mới tìm được anh trai Tiểu Thanh Long, sao có thể để ảnh chết được?

Hu hu hu hu...

Cô phải đánh bẹp hết bọn xấu...

Như vậy anh trai sẽ không gặp chuyện nữa.

Không đúng!

Cho dù bọn xấu đều biến mất, anh trai cũng sẽ vì tranh nữ chính với con cưng thiên mệnh mà thân bại danh liệt...

Uyển Uyển vừa chạy ra đến nửa đường thì ngơ ngác nhìn quanh bốn phía, nhất thời không biết phải làm gì.

Cô phải làm sao mới có thể cứu được anh trai sắp hắc hóa đây???

...

"Uyển Uyển, em định đi đâu vậy?"

Tiểu Phương từ trên sofa đứng dậy, nhìn Uyển Uyển đang bất ngờ lao đến cửa rồi khựng lại, không hiểu cô bé muốn làm gì.

Uyển Uyển quay đầu nhìn Tiểu Phương, đôi mắt tròn xoe ngấn nước, giọng nhỏ nhẹ khiến người ta đau lòng: "Em muốn tìm anh trai..."

"Tiểu Phương, anh có thể đưa em đi tìm anh trai không?"

Tiểu Phương có hơi hoảng, vội bước tới bế Uyển Uyển lên.

Anh xoa đầu cô bé tóc mềm như bông, dịu dàng dỗ dành: "Uyển Uyển đừng khóc nhé, nếu em thật sự muốn ra ngoài, thì mình phải nói với Tổng Giám đốc Từ một tiếng đã."

"Là anh Từ Vị hả?"

Tiểu Phương lập tức gật đầu: "Đúng vậy, vì là anh Từ đưa em đến đây, nên nếu không có sự đồng ý của anh ấy, anh không thể tùy tiện dẫn em ra ngoài đâu~"

Uyển Uyển nhìn anh với đôi mắt to tròn long lanh: "Vậy chúng ta có thể đi tìm anh Từ Vị không?"

Tiểu Phương hơi khó xử, nhưng khi ôm đứa nhỏ mềm mại trong lòng, cảm giác như ôm một đám bông gòn, tim cũng muốn tan chảy.

"Tổng giám đốc Từ đang bàn công việc với ông chủ, mình phải chờ thêm chút nữa nhé."

"Uyển Uyển là em bé ngoan nhất mà, mình chờ thêm một lát nữa, được không?"

Uyển Uyển cúi đầu ỉu xìu, đặt cằm lên vai Tiểu Phương, khẽ đáp: "Vâng ạ."

Tiểu Phương lấy điện thoại ra, nhắn tin cho Từ Vị.

“Tổng giám đốc Từ, Uyển Uyển muốn đến tìm anh Hạ.”

...

Điện thoại của Từ Vị rung lên.

Anh cúi đầu nhìn thoáng qua, rồi đặt điện thoại sang bàn bên cạnh.

Từ Vị nhìn Cung Đình Ngạn đang tựa vào ghế văn phòng, nghiêm mặt nói: "Tôi không thể sắp xếp cho Hạ Hoài Chi dẫn dắt Tống Nguyên Tân."

"Anh phải hiểu rõ, hiện tại Hạ Hoài Chi là nghệ sĩ có cấp bậc cao nhất trong công ty chúng ta, cũng là người có giá trị thương mại cao nhất."

"Bảo cậu ấy hạ mình đi nâng đỡ một tân binh, anh nghĩ gì vậy?"

Cung Đình Ngạn mặc sơ mi xanh rêu, bên ngoài khoác áo vest đen, diện mạo chỉnh tề không chê vào đâu được.

Hắn nhìn Từ Vị đang giận dữ, mỉm cười nói: "Tổng giám đốc Từ, đừng nóng thế, ngồi xuống rồi từ từ nói."

"Thư ký Lưu, mang cho Tổng giám đốc Từ một tách cà phê."

Từ Vị nhìn bộ dạng thờ ơ của hắn, lòng lạnh hẳn đi.

Xem ra, Cung Đình Ngạn đã quyết tâm muốn để Hạ Hoài Chi làm nền cho Tống Nguyên Tân.

Tống Nguyên Tân chẳng lẽ hạ cổ hắn ta rồi? 

Điên thật rồi!

Từ Vị ngồi xuống sofa đối diện, nhắn cho Tiểu Phương một tin.

"Đi tra xem Tống Nguyên Tân là ai."

Tiểu Phương nhìn Uyển Uyển đang rúc trong lòng, xoa nhẹ sau đầu cô bé nhỏ.

"Uyển Uyển, anh phải tra chút tài liệu, em đi với anh được không?"

"Được ạ."

Uyển Uyển gật gật đầu, được Tiểu Phương bế rời khỏi văn phòng.

...

Phim trường Kim Lăng.

Đoàn phim “Nguyệt Quang Thành”.

Hạ Hoài Chi mặc trang phục trắng gọn gàng, đầu đội kim quan khảm ngọc, thắt dây treo người ở thắt lưng, các động tác đánh đấm dứt khoát, cầm kiếm nhảy từ mái nhà xuống.

Anh khí thế lạnh lùng, quát lớn: "Yêu nữ, đừng hòng chạy!"

Phía trước là một cô gái mặc váy đen phủ sương, mặt che mạng đen mờ mịt, phát ra tiếng cười như chuông bạc.

Cô gái nhón chân định nhảy lên mái nhà phía xa.

Ngay khi mũi chân sắp chạm đến thì cơ thể cô đột nhiên ngửa ra sau, dây treo người đứt phựt, đầu hướng xuống rơi thẳng xuống đất.

Đầu óc Hạ Hoài Chi trống rỗng, sau khi kịp phản ứng liền cởi dây treo người, lập tức chạy qua đó.

Trường quay lập tức hỗn loạn.

"Trần Loan!"

"Mau gọi xe cứu thương!"

"Tránh ra, tránh ra nào!"

Hạ Hoài Chi bị người ta đẩy sang một bên, cúi đầu nhìn máu chảy lan ra đất, lòng anh lạnh ngắt.

"Anh Hạ, anh Hạ... anh không sao chứ?"

Có nhân viên thấy mặt anh trắng bệch, vội đỡ lấy cơ thể lảo đảo của anh.

"Tôi không sao, cảm ơn."

Hạ Hoài Chi ngơ ngác nhìn mọi thứ trước mắt.

Nhân viên cứu hộ lao tới khiêng Trần Loan đang không rõ sống chết lên cáng, vội vã đưa lên xe cấp cứu.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc