Em Gái Minh Tinh Hàng Đầu Livestream Huyền Học Trồng Trọt, Nổi Tiếng Rồi!

Chương 10: Ngôi sao xui xẻo

Trước Sau

break

"Uyển Uyển, anh trai sai rồi."

"Em tha thứ cho anh có được không?"

Hạ Hoài Chi kéo cái đuôi bộ đồ khủng long liền thân của Uyển Uyển, lí nhí xin lỗi.

Uyển Uyển hít hít mũi, len lén ngẩng đầu nhìn Hạ Hoài Chi.

Vừa hay chạm phải ánh mắt của đối phương.

Mũi và mắt cô bé đều đỏ hoe, có lẽ bị anh trai nhìn chằm chằm đến ngượng ngùng, liền tự đưa tay áo lên chùi nước mắt.

Uyển Uyển ngồi trong góc mấy phút, lặng lẽ đưa tay nắm lấy ngón út của Hạ Hoài Chi.

Hạ Hoài Chi cúi đầu nhìn ngón tay được hơi ấm bao bọc, không nhịn được bật cười, khẽ lắc lắc ngón tay.

"Tha lỗi cho anh nha."

Uyển Uyển siết chặt đầu ngón tay anh, giọng mũi mềm nhũn, lí nhí nói: "Anh trai là đồ ngốc."

"Uyển Uyển không thèm chấp với anh trai."

Trái tim Hạ Hoài Chi bỗng chốc mềm xuống, Uyển Uyển thật sự là một đứa trẻ… rất tốt, rất ngoan ngoãn.

Hai anh em làm lành chỉ mất ba phút.

Uyển Uyển lại ngồi vào lòng Hạ Hoài Chi, đưa tay gãi gãi da đầu đang ngứa, không biết bao giờ hoa đào nhỏ mới mọc ra.

Vốn dĩ cô bé chính là một cây gỗ bàn đào.

Gỗ đào được gọi là gỗ trừ tà, gỗ khắc quỷ, tự nhiên mang năng lực xua đuổi tà khí, trấn áp yêu tà.

Mà gỗ bàn đào lại càng lợi hại hơn.

Bẩm sinh đã có năng lực khắc chế yêu ma tà vật, khiến cho quỷ quái thường không dám đến gần.

Có điều, gỗ bàn đào trưởng thành cần rất rất nhiều thời gian, cô bé không thể bẻ xuống tặng anh trai được.

Hiện giờ bé vẫn còn là thể ấu niên, chỉ có thể nở hoa đào.

Nếu thật sự có thể mọc ra hoa đào nhỏ, thì có thể hái xuống tặng cho anh trai.

Tuy hơi hơi đau một chút, nhưng với anh trai hiện giờ không còn pháp lực, đó là một vật trừ tà rất tốt.

Hy vọng có thể mọc ra nhanh nhanh một chút.

Uyển Uyển thầm nghĩ.

Ngay lúc Uyển Uyển đang ngẩn người.

Tên quỷ xui xẻo kia lại trèo lên lưng Hạ Hoài Chi.

Hắn ta dè chừng nhìn Uyển Uyển, thấy bé nhìn qua thì lập tức giữ khoảng cách.

Một khi Uyển Uyển không để ý tới, hắn ta lại bám lại gần, cứ dè dặt thăm dò giới hạn của cô bé.

Lúc đầu Uyển Uyển còn lười để ý đến nó.

Nhưng tên quỷ này thật sự quá phiền, lại chẳng biết điều chút nào.

Nắm đấm bé xíu của bé lập tức siết lại.

Nhân lúc Hạ Hoài Chi không để ý, cô bé vung tay đấm thẳng vào trán của tên quỷ xui xẻo.

Tên quỷ xui xẻo ngửa ra sau, bị bắn thẳng khỏi xe bảo mẫu.

Uyển Uyển thu lại bàn tay gây họa, thỏa mãn rúc vào cạnh người Hạ Hoài Chi.

Tuy chỉ vừa mới nhập vào cơ thể này chưa lâu, linh lực tạm thời chưa hồi phục hoàn toàn, nhưng cơ thể cô bé đã bắt đầu dần thay đổi.

Chỉ cần thêm một thời gian nữa, bé sẽ hoàn toàn đồng hóa được cơ thể này, bách tà bất xâm, quỷ quái không dám đến gần.

Nhưng mà, tại sao tên quỷ xui xẻo này cứ bám lấy anh trai vậy?

Uyển Uyển nghĩ mãi mà không ra.

Cô bé đút tay lại vào túi áo, vẻ mặt nhỏ nhắn vô cùng nghiêm túc.

Từ Vị nhìn tin tức do Tiểu Phương điều tra gửi tới, sắc mặt vốn vừa bớt căng thẳng lại trở nên trầm trọng.

"Con nhỏ Tống Nguyên Tân này cũng có lai lịch phết đấy, thì ra là vị hôn thê của Cung Đình Ngạn."

"Chính là cô thiên kim giả nhà họ Tống được cưng chiều hơn mười năm kia đấy."

"Chả trách Cung Đình Ngạn thà hy sinh giá trị thương mại của cậu, cũng nhất quyết lôi cậu với Tống Nguyên Tân buộc chung thành cặp đôi."

Hạ Hoài Chi mặt đầy khinh thường, hừ nhẹ: "Nên mới nói, hắn bị điên."

Từ Vị hiểu rõ nội tình, lại càng thấy chuyện này phiền phức.

"Bây giờ tình hình của cậu có chút không ổn."

"Bên Cung Đình Ngạn rõ ràng đã quyết tâm bắt cậu ngoan ngoãn phối hợp, nếu không sau này có thể còn bóp nghẹt tài nguyên của cậu."

"Nhưng nếu thật sự buộc cậu với Tống Nguyên Tân thành cặp đôi, fan chắc chắn sẽ nổ tung, quay xe là điều không tránh khỏi, đến lúc đó chắc chắn sẽ rất khó kiểm soát."

Hạ Hoài Chi tựa vào ghế, tâm trạng chẳng tốt là bao: "Hắn giờ là muốn vắt cạn giá trị thương mại của tôi."

"Bộ phim Nguyệt Quang Thành nếu bị ngưng quay, tôi bây giờ trong tay không còn tài nguyên nào ra hồn."

"Bởi vì mấy bộ phim trước thì bị hoãn chiếu thì hoãn chiếu, bị scandal rút lịch thì rút lịch, độ nổi hiện tại đã không còn đủ, mấy hợp đồng đại diện cũng đang dần mất."

"Tôi có thể sẽ trở thành ngôi sao hàng đầu hết thời nhanh nhất trong giới giải trí."

Hết thời… với một nam nghệ sĩ vừa tròn hai mươi tuổi mà nói, là một chuyện rất đáng sợ.

Dù Từ Vị và Hạ Hoài Chi đều hiểu, sóng sau đè sóng trước là điều bình thường trong giới giải trí.

Sau khi biết thân phận của Tống Nguyên Tân, tâm trạng Hạ Hoài Chi càng thêm nặng nề.

Nếu Tống Nguyên Tân chỉ là một tân binh bình thường, cậu kiên quyết từ chối ghép cặp thì Cung Đình Ngạn sớm muộn gì cũng phải nhượng bộ.

Nhưng vấn đề là, Tống Nguyên Tân không phải người thường.

Cô ta là vị hôn thê của Cung Đình Ngạn.

Là công chúa giả nhà họ Tống sống còn sung sướng hơn cả thiên kim thật.

Mà Hạ Hoài Chi còn cảm thấy trực giác mách bảo, Tống Nguyên Tân không phải loại phụ nữ đơn giản.

Có thể sau khi thân phận bị lật tẩy, vẫn trói chặt được Cung Đình Ngạn bên mình, thay cô ta mở đường dọn sẵn.

Có thể khiến bố mẹ nhà họ Tống quan tâm cô ta hơn cả con gái ruột.

Tống Nguyên Tân chắc chắn là người rất biết tính toán.

Nếu bị buộc thành cặp đôi lăng xê, Tống Nguyên Tân chắc chắn sẽ nổi tiếng một cách nhanh chóng.

Dù là nổi tiếng nhờ bị ghét, hay nhờ xây dựng hình tượng gì đó, đều có thể thu hút sự chú ý.

Nhưng Hạ Hoài Chi thì được gì?

Fan rời bỏ ồ ạt, quay lưng công kích.

Danh tiếng sụp đổ.

Bị cuốn vào bão dư luận và tin đồn.

Hoàn toàn chẳng có lợi gì, ai đồng ý chịu thiệt thì đúng là đồ ngu!

Từ Vị không nhịn được chửi thầm cái tên Cung Đình Ngạn đầu óc toàn yêu đương kia là đồ ngu.

Hạ Hoài Chi là do hắn một tay nâng đỡ, người thì hiểu chuyện, thực lực lại mạnh, định sẵn sẽ bạo hồng.

Thế mà Cung Đình Ngạn lại nhất định phải hy sinh Hạ Hoài Chi, đi nâng đỡ cái vị hôn thê của hắn.

Nghĩ đến đây, Từ Vị tức không chịu nổi.

Chỉ muốn đá bay cái đầu tên tổng tài ngu ngốc kia như bóng!

"Hiện tại không chỉ có chuyện Tống Nguyên Tân."

"Nguyệt Quang Thành có quay kịp tiến độ không cũng còn chưa rõ."

Hạ Hoài Chi day day ấn đường, cả người mệt mỏi.

Cậu cũng không muốn mãi mang cái danh kiểu "idol", "đỉnh lưu" này nọ.

Những năm qua cậu vất vả rèn giũa diễn xuất, chính là để xoay chuyển danh tiếng, trở thành diễn viên thực lực.

Nam chính của Nguyệt Quang Thành là vai diễn mà cả cậu và Từ Vị đều rất kỳ vọng.

Thế mà giờ…

Haiz, nói ra thì dài lắm.

Từ Vị cúi đầu lướt qua đống email và tin nhắn trên máy tính bảng, vừa lắc đầu nói: "Bên đoàn phim còn phải chờ tin, mấy ngày này chắc chắn chưa quay lại được."

"Cảnh sát chắc chắn sẽ điều tra vấn đề của dây cáp treo."

"Hay là… tôi liên hệ với bên thương hiệu Trí Khoa trước, quay đoạn phim quảng bá cho hợp đồng đại diện của Trí Khoa trước?"

Hạ Hoài Chi gật đầu: "Được."

"Anh bảo Tiểu Phương chú ý tình hình bên bệnh viện, xem thử tình hình của Trần Loan thế nào trước đã?"

Từ Vị lập tức đáp: "Ok, có tin gì tôi báo cậu ngay."

Uyển Uyển nghe không hiểu bọn họ đang nói gì, chỉ nghiêng đầu dựa vào vai Hạ Hoài Chi, cúi đầu nghịch ngón tay nhỏ.

Thỉnh thoảng lại len lén ngẩng mắt, nhìn ra cửa sổ sau xe.

Tên quỷ xui xẻo kia gầy như khỉ hoang, lúc này đang chồm cả người lên kính chắn gió.

Đôi mắt trống rỗng tha thiết nhìn bé, nhưng không dám tùy tiện bò vào xe nữa.

Tên quỷ xui xẻo này không giống mấy con quỷ khác.

Quỷ xui bình thường, vừa thấy bé đã bỏ chạy xa tít, không dám bén mảng quay lại.

Nhưng tên quỷ xui xẻo này dù rất sợ bé, vẫn luôn bám theo anh trai.

Uyển Uyển có hơi không hiểu nổi, đưa tay xoa má mềm mềm, lại mở to đôi mắt đen láy nhìn tên quỷ xui xẻo kia...

Trước khi hoa đào nhỏ mọc ra, phải bảo vệ anh trai thế nào đây?

Uyển Uyển rầu rĩ muốn chết.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc