Thay Chị Gả Vào Hào Môn, Tôi Lại Được Yêu Chiều Hết Mực
Thay Chị Gả Vào Hào Môn, Tôi Lại Được Yêu Chiều Hết Mực

NỘI DUNG

Ở thôn Phúc Thủy có một cặp chị em sinh đôi. Sau khi bố mẹ ly hôn, chị gái theo mẹ bước vào cuộc sống phú quý, còn em gái thì ở lại quê nhà cùng cha.
Thẩm Huệ Huệ vừa mở mắt đã phát hiện mình xuyên vào một cuốn truyện hào môn, trở thành em gái ruột của nữ phụ độc ác có kết cục thê thảm... Chính là cô em ở lại nơi thôn dã kia.
Đúng lúc này, chị gái chuẩn bị theo mẹ tiến vào hào môn lại đột ngột đổi ý, một mực muốn ở lại quê.
"Huệ Huệ, em đi theo mẹ đến nhà mới đi, chỗ đó sung sướng lắm! Có hồ nước đẹp, có đàn piano, ngày nào cũng có sữa tươi với bánh ngọt, trong nhà còn có cái ti vi to đùng nữa cơ!" Chị cô ra sức thuyết phục.
Thẩm Huệ Huệ nghiêng đầu nhìn chị, thầm thấy lạ lùng. Chị còn chưa từng đặt chân vào hào môn, sao lại nói cứ như đã sống trong đó từ lâu?
Cuối cùng, trước sự năn nỉ dồn dập của chị, Thẩm Huệ Huệ đành thay chị bước vào con đường kia, lặng lẽ tiếp nhận số phận của một nữ phụ độc ác.
Hôm ấy trời đổ mưa như trút. Thẩm Huệ Huệ bị ép rời đi, nhưng trong lòng lại dâng lên một niềm vui khó tả.
... Ha ha ha, thật sự quá tuyệt vời. Dù chưa thể so được với mấy chục năm sau, nhưng chí ít hào môn những năm 90 đã có tủ lạnh, có điều hòa, và quan trọng nhất là có bồn cầu xả nước!
Nữ phụ độc ác thì sao chứ, kết cục thê thảm thì đã sao? Chỉ cần không phải dùng nhà xí hố, thì có chết cũng đáng! Không phải chuyện gì to tát cả!
Sau khi bước chân vào hào môn, Thẩm Huệ Huệ thong dong ngồi đợi số mệnh ập đến. Nhưng điều cô đợi được lại chẳng phải cái chết, mà là lời cầu hôn của người cầm quyền hào môn.
“Anh đã mua du thuyền và hòn đảo em thích nhất. Huệ Huệ, phần đời còn lại, em có thể cùng anh ngắm bình minh và hoàng hôn không?”
...
Kiếp trước sau khi bước chân vào hào môn, cô ta chẳng những không được sống trong nhung lụa, ngược lại còn bị xem thường, bị chèn ép đủ đường, mỗi ngày trôi qua đều như sống trong địa ngục. Đến khi hào môn phá sản, cô ta lang thang nơi đầu đường xó chợ, vô tình liếc thấy một tờ báo bán ven đường.
Trên báo viết: Dựa vào việc trồng và bán dược liệu, dân làng Phúc Thủy nhanh chóng phất lên, trở thành thôn triệu phú đầu tiên của cả nước. Còn cô em gái năm đó bị bỏ lại nơi quê mùa, giờ lại sống sung sướng như công chúa!
Sống lại một lần, cô ta quyết định đổi số mệnh để em gái vào hào môn thế chỗ, còn bản thân thì ở lại thôn quê.
Đến khi em gái thi đỗ đại học, cô ta đang hái trái cây, vừa hái vừa tự nhủ: “Chỉ là phù hoa thoáng chốc mà thôi…”
Khi thấy em gái xuất hiện trên tivi, cô ta vừa bóc ngô vừa thầm nghĩ đầy oán độc: Đợi đấy, hào môn rồi cũng phá sản thôi. Sớm muộn gì cũng rơi vào kết cục thảm hại như kiếp trước.
Cô ta kiên nhẫn chờ đợi, hết năm này qua năm khác. Thế mà đến khi bước sang thế kỷ 21, em gái vẫn được cưng chiều như báu vật, hào môn thì ngày càng thịnh vượng, còn người trong thôn vẫn chưa ai khởi nghiệp, càng không có chuyện làm giàu chóng mặt như kiếp trước...
Tóm lại chỉ một câu: Thay chị vào hào môn, tôi nằm yên cũng thắng cuộc.
 

DANH SÁCH CHƯƠNG (49) Danh sách chương

Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
BÌNH LUẬN (0)
Đề xuất cho bạn
ĐỀ XUẤT CHO BẠN