Thay Chị Gả Vào Hào Môn, Tôi Lại Được Yêu Chiều Hết Mực

Chương 37

Trước Sau

break

Sắp xếp xong, cô quay lại chỗ ngồi, nghiêm túc dùng đũa gắp miếng bít tết lên, rồi dùng dao ăn hỗ trợ cắt thịt.

Lisa liền tranh thủ thời cơ, cất tiếng:

“Nhìn em có vẻ rất rành về nghi thức ăn uống kiểu Tây. Đũa là dụng cụ truyền thống của Hoa Quốc, mà lại dùng khi ăn món Âu… chẳng hay trong đó có ẩn ý gì đặc biệt mà tôi chưa biết chăng?”

Thẩm Huệ Huệ một tay cầm đũa, một tay cầm dao, chuyên tâm gắp miếng thịt bít tết lớn để cắt, ánh mắt chăm chú, dường như hoàn toàn không nghe thấy lời Lisa nói.

Sắc mặt Lisa hơi trầm xuống.

Đây đã là lần thứ ba Thẩm Huệ Huệ phớt lờ cô.

Hai lần trước thì sau câu nói của Lisa Tô Chí Vũ liền lên tiếng, và Thẩm Huệ Huệ cũng trả lời Tô Chí Vũ, nên không đến nỗi quá ngượng.Nhưng lần này, Tô Chí Vũ không hề mở miệng, sau khi Lisa nói xong, Thẩm Huệ Huệ cứ thế lờ tịt đi, cả phòng ăn chìm vào yên lặng, chỉ còn lại tiếng gắp và cắt bít tết của cô.

Một loại cảm giác xấu hổ vô hình lan tỏa, người bị bơ đẹp như vậy, chẳng ai khó xử hơn Lisa .

Tô Chí Vũ nghe vậy liền hiểu ra dụng ý của Lisa .Dùng đũa ăn bít tết đúng là hành vi mất lịch sự.

Nếu Thẩm Huệ Huệ chưa từng ăn món Tây, hoàn toàn không hiểu lễ nghi thì còn đỡ.

Nhưng với những gì cô vừa thể hiện, rõ ràng cô rất am hiểu về ẩm thực phương Tây.

Vừa mới vạch trần chuyện cậu ngồi sai vị trí, vậy mà quay đầu lại chính cô lại dùng đũa ăn bít tết, chẳng phải là cố ý phá luật sao?Lisa định nhân cơ hội này để “bắt lỗi” Thẩm Huệ Huệ.

Trong mắt Tô Chí Vũ, tuy hôm nay Lisa có chút sơ suất, nhưng nhìn chung vẫn đạt được mục tiêu.

Ví dụ như làm Tú Phân mất mặt, và vừa rồi kịp thời “giải cứu hiện trường”, cũng khiến cậu khá hài lòng.

Người ta vẫn nói, “đánh chó cũng phải nể mặt chủ”.

Lisa là đầu bếp của nhà họ Tô, đại diện cho thể diện của cả gia đình, giờ mà bị Thẩm Huệ Huệ làm cho bẽ mặt trước bàn ăn, không chỉ Lisa thấy mất mặt mà ngay cả Tô Chí Vũ cũng thấy khó chịu.

Chuyện bị hỏi xoáy về vị trí ngồi vừa rồi, dù đã gỡ gạc được, nhưng vẫn chưa lấy lại được thế thượng phong.

Thấy có cơ hội, Tô Chí Vũ cũng lên tiếng phụ họa:

“Huệ Huệ, đũa đúng là dụng cụ truyền thống của người Hoa, còn bít tết là món Âu điển hình. Em hiểu nghi thức bàn ăn phương Tây như vậy, sao lại dùng kiểu này thế?”

Thẩm Huệ Huệ ngẩng đầu nhìn Tô Chí Vũ.

Vì sao ư? Tất nhiên là vì mẹ cô, Tú Phân, không biết dùng dao nĩa. Nên cô mới là người đầu tiên cầm đũa lên làm mẫu, để giúp mẹ mình có thể ăn uống dễ dàng hơn.

Hai mẹ con họ từ làng Phúc Thủy lên thành phố, ngồi xe mấy tiếng đồng hồ, đến cổng biệt thự thì còn đấu khẩu với bảo mẫu một hồi lâu. Sau khi vào nhà, lại phải đứng chờ Tô Chí Vũ và Chu tiên sinh ngoài cửa thêm một lúc, từ lâu bụng đã đói cồn cào, đến mức lưng dính bụng.

Thịt bò vừa được bưng lên, Tô Chí Vũ và Lisa lại lề mề mất cả buổi, đến ngụm nước cũng không để Tú Phân uống được. Thế mà cũng gọi là người à?

Với Thẩm Huệ Huệ mà nói, thế giới này hoàn toàn xa lạ. Cô như một kẻ đứng ngoài cuộc, giống như đang xem một vở kịch.Chỉ có duy nhất Tú Phân, là người có quan hệ huyết thống với thân thể này.

Chủ nhân ban đầu của cơ thể này vốn có chút tình cảm với Tú Phân, còn Tú Phân thì đang cố gắng hết sức để bảo vệ con mình.Vì vậy, hiện giờ người duy nhất mà Thẩm Huệ Huệ quan tâm, chính là Tú Phân.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc