Thế nhưng khi dì Trương nghe nói Lisa cũng bị Tô Chí Vũ mắng, bà ta lập tức nhận ra – hiện giờ hai người họ đang cùng chung cảnh ngộ.
Dù ngày thường không ưa nhau, nhưng giờ đây rơi vào thế bí như nhau, gọi là “kẻ thù của kẻ thù là bạn”, thỉnh thoảng hợp tác một chút cũng chẳng sao.
Thế nên bà ta mới chặn Lisa lại, chủ động bắt chuyện.
Dì Trương nói với Lisa :
“Thiếu gia mắng cô, chắc cũng vì con tiện nhân Thẩm Huệ Huệ đó chứ gì?”
Lisa nhìn dì Trương: “Lẽ nào dì cũng…”
“Cũng vì nó đấy!” Dì Trương nghiến răng, “Đã nhắc thiếu gia phải cẩn thận với con nhỏ đó rồi, mà thiếu gia không chịu nghe, giờ thì rõ ràng bị nó chơi cho một vố.”
Lisa nhớ lại biểu hiện của Thẩm Huệ Huệ trong bữa tối, không nhịn được hỏi:
“Con nhỏ đó rốt cuộc có lai lịch gì…”
“Còn có thể là lai lịch gì? Chẳng qua là một con nhà quê mồm mép lanh lẹ, ỷ mình là dân quê mặt dày không biết xấu hổ, giờ thì ở trong biệt thự mà tác oai tác quái.” Dì Trương hừ lạnh.
Nghe vậy, Lisa có chút thất vọng.
Thiếu gia nhà họ Tô đổ hết mọi sai lầm lên đầu cô, dĩ nhiên cũng sẽ không chịu quay lại xem xét từng hành động của Thẩm Huệ Huệ.
…Dì Trương…
Lisa nhìn khuôn mặt già nua, dữ tợn của dì Trương.
Thôi, cũng chẳng thể mong đợi gì ở một bà dì sáu mươi tuổi có thể phân tích được điều gì sâu sắc.
Dì Trương nói:
“Chúng ta bị Tô thiếu gia mắng, bị mất lương, tất cả đều tại con tiện nhân kia! Nó mới đến chưa đầy nửa ngày đã chia rẽ tôi với Tô thiếu gia, lại còn chia rẽ cả cô với cậu ấy. Mới chỉ là ngày đầu tiên thôi đấy! Nếu để nó ở lại thêm vài ngày nữa, chẳng phải thiên hạ đại loạn sao?!”
Lời nói của dì Trương khiến Lisa bất giác rùng mình.
Đúng vậy, chỉ trong vài giờ mà Thẩm Huệ Huệ đã tạo ra bao nhiêu sóng gió.
Dù không biết dì Trương đã đắc tội với Thẩm Huệ Huệ thế nào, nhưng bản thân cô thì hôm nay rõ ràng đã chọc giận cả hai mẹ con họ.
Chưa cần ra tay, Thẩm Huệ Huệ đã khiến cô bị Tô thiếu gia mắng thậm tệ.
Nếu sau này cô ta nhớ lại chuyện hôm nay, hứng lên muốn đuổi cô đi, chẳng phải chỉ trong chớp mắt là xong?
Huống hồ, cô ta không chỉ lợi hại mà còn có huyết thống chính danh…
Trước kia chưa từng gặp Thẩm Huệ Huệ và Tú Phân, Lisa chẳng bao giờ coi trọng chuyện huyết thống của hai người họ.
Nhưng sau hôm nay, Lisa bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ lại về điều đó.
Nhà họ Tô gấp gáp tìm cách đối phó với Tú Phân như thế, chẳng phải vì lo bà ta quay lại tranh giành quyền lợi và tài sản của nhà họ Bạch sao?
Nếu Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ dễ nắm bắt thì đã không nói.
Nhưng rõ ràng hai người này không phải hạng tầm thường, nhất là Thẩm Huệ Huệ, rõ ràng còn cao tay hơn cả cô và Tô thiếu gia.
Tương lai thế nào, thật khó nói trước…
“Đợi tối nay hai mẹ con họ dọn sang ở chung với chúng ta, đến lúc đó cô phối hợp với tôi, cùng nhau dạy cho họ biết thế nào là quy củ, nhanh chóng đuổi họ đi.” Dì Trương nói.
Lisa gật đầu đồng tình.
Dù gì cô cũng là người bên phía Tô thiếu gia, lại đã đắc tội với Thẩm Huệ Huệ, xét từ mọi mặt, cô nhất định phải đứng đối lập với hai mẹ con kia.
Chỉ là sau bài học trong bữa tối hôm nay, Lisa sẽ không dại dột mà dùng lại mấy chiêu trò ngu xuẩn nữa.
Nhưng ngay sau đó, Lisa chợt giật mình, kinh ngạc nhìn dì Trương:
“Họ là khách cơ mà, sao lại ở cùng với chúng ta?”
Khách
Dì Trương khẽ cười khinh: “Khách quý thì là Chu tiên sinh, cô nghĩ Tô thiếu gia sẽ cho hai mẹ con nhà quê kia ở khu dành cho khách chắc?”