
Sau ngần ấy năm không gặp, tôi từng nghĩ những tổn thương đã lành lặn, những ký ức đau thương đã mờ nhạt theo thời gian. Nhưng hóa ra, tất cả chỉ là sự cố gắng trốn tránh của bản thân.
Những vết thương tôi gây ra cho cậu, và những vết thương cậu để lại trên tôi… có lẽ đã huề nhau rồi, nhỉ?
***
"Giá như chúng ta không gặp lại."
Anh bật cười một tràng cười trầm thấp, nguy hiểm, như thể vừa nghe được một trò đùa ngu xuẩn.
"Thế thì chia buồn với cậu không như cậu mong muốn rồi," ánh mắt anh lộ nguy hiểm, bàn tay siết chặt cằm cô.
Bàn tay anh siết chặt hơn, đầu ngón tay lạnh buốt in hằn trên làn da mỏng manh của cô. Hơi thở anh nóng rực, phả lên gò má cô, trong khi đôi mắt tối đen như vực sâu không đáy.
"À không…" Cô cắn môi, giọng nói lạc đi nhưng vẫn cố tỏ ra cứng rắn. "Giá như lúc đó tôi không cố chấp."
"Thì chúng ta sẽ vĩnh viễn không liên quan tới nhau"
Nếu ngay từ đầu tôi chấp nhận hiện thực…
Nếu tôi không tham lam khao khát cậu…
Phải chăng có lẽ chúng ta sẽ ổn ?
Chương 1 | 4 ngày trước | ||
Chương 2 | 4 ngày trước | ||
Chương 3 | 4 ngày trước | ||
Chương 4 | 4 ngày trước | ||
Chương 5 | 4 ngày trước | ||
Chương 6 | 4 ngày trước |