Dịch giả | Thảo Như |
Tác giả | Tửu Vãn Ý |
Tình trạng | Còn tiếp |
Thể loại | Xuyên Sách Đam Mỹ Đam Mỹ Hài Đam Mỹ Hay Đam Mỹ Cổ Đại |
Lạc Thiên Du xuyên vào một cuốn tiểu thuyết thịt thà thơm phức, bốn phía vạn nhân mê, trở thành tiểu hầu gia danh tiếng lẫy lừng trong truyện.
Chỉ tiếc, cậu không phải vai chính.
Vai chính thụ vạn nhân mê tên là Văn Ngọc, đệ nhất mỹ nhân nổi danh kinh thành. Thừa tướng mơ ước y, tướng quân ngưỡng mộ y, thậm chí hoàng đế cũng muốn chiếm được y.
Còn tiểu hầu gia kiêu ngạo ương ngạnh thì ngay cả vị trí công thứ ba cũng không chen vào nổi. Cậu hạ thuốc vai chính, nhưng ngay cả một miếng "canh thịt" cũng không được nếm. Bị mỹ nhân ghét bỏ, lại còn bị một công khác mua chuộc, một quyền đánh ngã, phế đi đôi chân.
Từ đó, khí phách và cốt cách kiêu ngạo không còn sót lại chút nào.
Lạc Thiên Du lặng lẽ gấp sách lại, tự nhủ cái chuyện tranh giành này cậu không nên chen vô làm gì.
Tiểu hầu gia quyết định giả chết để trốn chạy.
Nhưng trước tiên, phải thay đổi cái thân thể mảnh mai này! Ít nhất không thể để bị mấy tên công khác dùng hai ngón tay phế chân, thật quá mất mặt.
Vì thế, vị tiểu thiếu gia khí thế ngút trời trong phủ hầu gia đột nhiên thay đổi tính tình.
Không cho phép ai khen mình mỹ mạo, không còn cưỡi ngựa tung hoành chợ đêm, giữ khoảng cách rõ ràng với hoàng đế từng cùng lớn lên… Thậm chí có tin đồn, có người nhìn thấy tiểu hầu gia ở chốn phong hoa tuyết nguyệt lấy sách thi thư cổ điển ra đọc, khiến mọi người kinh ngạc đến sững sờ.
Dần dần, mọi người phát hiện, vị tiểu hầu gia thân thể yếu ớt kia, dáng người lại càng ngày càng cao lớn, hiên ngang.
Chỉ có làn da vẫn trắng như trước, đẹp đến mức khiến người ta không rời mắt được.
1.
Tại đại hội luận võ, văn võ bá quan tề tựu đông đủ. Rồi sau đó, một thân cưỡi ngựa tung hoành xuất hiện giữa sân, khó khăn lắm mới dừng lại.
Chỉ thấy tiểu hầu gia danh tiếng bắn cung chưa từng lộ diện, da trắng như tuyết, dáng người hiên ngang, giương cung, một mũi tên trúng ngay hồng tâm.
Cuối cùng, đoạt giải nhất trong chỉ với một lần bắn.
Dưới vạn ánh mắt, tiểu hầu gia lười biếng nhướng mày, ném giải thưởng cho thị vệ nhà mình, đôi mắt đào hoa ánh lên ý cười.
Hoàng đế cụp mắt, ngón tay siết chặt, nhấp một ngụm rượu, âm thầm kìm nén ngọn lửa dục vọng trong ánh mắt.
2.
Vị đệ nhất mỹ nhân kinh thành kia vào phủ hầu gia, trở thành thị vệ bên cạnh tiểu hầu gia.
Những ngày vốn yên bình trôi qua, cho đến một đêm khuya, tiểu hầu gia đột nhiên gõ cửa đến chơi. Giây tiếp theo, Văn Ngọc bị nhét một thứ vào tay.
“…Thuốc mỡ này mát lạnh, bôi trơn, lại giảm đau và tan máu bầm.” Tiểu hầu gia ghé sát tai nói: “Ta luyện kiếm thường bôi lên lòng bàn tay, hiệu quả cực tốt.”
“Ngươi giữ lấy, nhớ bôi lên người mỗi ngày.” Ánh mắt cậu trìu mến, ho khan một tiếng: “Kẻo đến ngày nào đó… không xuống nổi giường.”
Văn Ngọc nhìn lọ thuốc mỡ trong tay, ánh mắt dừng lại trên gò má nghiêng nghiêng của thiếu gia dưới ánh nến, không nói gì. Hồi lâu, y cất lọ thuốc vào túi.
3.
Văn Ngọc biết tiểu hầu gia có ý đồ xấu với mình. Viên xuân dược giấu trong tay áo, định nhân lúc y thả lỏng cảnh giác mà ra tay.
Từ đó y, luôn đề phòng, cảnh giác như hồ ly. Nhưng cứ chờ mãi, chờ đến khi tiểu hầu gia đọc sách, cưỡi ngựa, bắn cung, phong thái ngày càng rực rỡ, nhưng vẫn chưa thấy cậu động thủ với y.
Cho đến khi người ấy chiến đấu với quân địch, tử trận nơi sa trường, chỉ để lại một thi thể khô cằn.
Lần gặp lại sau đó là tại một khách điếm ở Tây Triệu.
Tiểu hầu gia mặc y phục dị vực, bên cạnh có hai mỹ nhân đeo rèm ngọc bồi rượu làm bạn.
Khi Văn Ngọc ngồi xuống đối diện cậu, khách trong điếm đã rút hết, chỉ để lại một quán vắng teo.
Vai chính thụ lặng lẽ lấy từ trong lòng ra một lọ ngọc cao quen thuộc, đặt lên bàn.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của đối phương, Văn Ngọc nuốt viên xuân dược đã chuẩn bị cho chính mình: “Có hiệu qủa sau mười lăm phút?”
Tiểu hầu gia cổ họng khẽ động, không hiểu chuyện gì, gật đầu.
“Chẳng phải rất giỏi chạy trốn sao?”
Giọng tiểu mỹ nhân lạnh như băng: “Bây giờ chạy vẫn còn kịp.”
■Công là Văn Ngọc!!
■ Mỹ nhân thanh lãnh kiểu cha già x Thụ xuyên sách tự phụ ăn chơi trác táng
■ Giả chết + Lật ngựa, bối cảnh triều đại giả tưởng.
■ Thuộc tính vạn người mê của công có lẽ sẽ chuyển sang thụ ở phần sau.
Xuyên vào thành tiểu hầu gia | 1 tuần trước | ||
Nhưng mà cậu không phải vai chính | 1 tuần trước | ||
Liễu Nhi | 1 tuần trước | ||
Cậu chỉ muốn sống sót. | 1 tuần trước | ||
Làm ơn đừng có tặng cái gì hết! | 1 tuần trước |