Tác giả | U Nguyệt Như Yên |
Tình trạng | Hoàn thành |
Lượt xem | 44,311 |
Thể loại | Xuyên Không |
Truyện Bá Hoàng Dụ Lãnh Phi của tác giả U Nguyệt Như Yên, thuộc thể loại xuyên không. Truyện đã full chương và có thể đọc truyện trên di động bằng file prc.
Edit bởi Tiểu Nhã
Một điệu múa tươi đẹp làm rối lọan trái tim quân vương, một đêm cưỡng đọat, lại đánh mất trái tim của giai nhân lạnh lùng…thân thể càng lại gần, trái tim lại càng xa cách, ngày đêm quấn quýt si mê, hai thân thể ấm nóng, nhưng vẫn không ủ ấm được hai trái tim…
Nàng vốn là giai nhân khuynh thành mị hoặc chúng sinh, hắn là đế vương trẻ tuổi tuấn tú hòan hảo như một vị thần, trái tim nàng lạnh lẽo vô cảm không có tình yêu, hắn cũng bạc tình lạnh lùng tàn nhẫn … nữ lạnh lùng và nam băng lãnh, cuối cùng ai sẽ là tai ương của ai, ai sẽ bị ai hấp dẫn?
Yêu đương cuồng nhiệt một đêm, là nghiệt hay là duyên? Sống chết vẫn còn dây dưa, yêu, là ngoài ý muốn, hận, cũng là thân bất do kỷ …
***
Xuyên qua, hồi sinh một lần nữa không phải là ý muốn của nàng.
Xuyên qua thành tuyệt sắc khuynh thành, cũng không phải ý muốn của nàng.
Xuyên qua trở thành công chúa lưu vong vì mất nước, càng không phải ý muốn của nàng.
Đêm hôm đó, hắn như ma vương dưới âm phủ, như ác ma Tu La tái thế, khóe miệng cười đầy tàn nhẫn như khát máu, hắn dã man tàn bạo cưỡng đoạt thân thể nàng … đêm hôm đó trở thành cơn ác mộng suốt đời của nàng …
Cho dù trong lòng có oán hận sâu, nhưng vì bảo vệ đệ đệ của mình, nàng không thể không ủy thân hàng đêm cho hắn thị tẩm, từ đó trở thành ‘Luyến phi’ của hắn, thể xác và tâm hồn đều bị nhốt nơi thâm cung…
***
Nàng, một thiên kim tiểu thư vô lo vô nghĩ, được cha mẹ coi như trân châu bảo bối, bạn trai yêu thương che chở… Ai ngờ được, phản bội nối tiếp phản bội làm nàng trong nháy mắt rơi từ thiên đường xuống địa ngục, đau xót thấu xương, từ đây quyết vô tâm tuyệt tình với tình ái…
Cứ ngỡ chết là được giải thoát, lại không ngờ, nàng xuyên không, trở thành công chúa mất nước, giây phút này mới là cơn ác mộng thật sự của nàng… một đêm quấn quít triền miên, cưỡng chiếm thân thể, hành hạ tinh thần, xăm chữ sau lưng, phong làm Luyến phi…
Luyến phi… cấm luyến phi, đây là thâm cung hậu viện, là tường đỏ ngói cao, có thể giam cầm thân thể nàng nhưng có thể giữ được lòng nàng sao? Vận mệnh là của nàng không phải do trời cao, nàng thề sẽ dùng hai bàn tay trắng ngần này khuấy đảo thiên hạ, nàng không phải là hồng nhan họa quốc đấy ư? Làm yêu nghiệt họa thủy thì có làm sao?
***
Hắn, Long Ngự Tà, đế vương trẻ tuổi của Long Đằng Quốc, tuấn tú vô cùng, hoàn mỹ như một vị thần, dung mạo không chút khuyết điểm, nhưng lại giống như ma vương dưới địa phủ, như ác ma Tu La tái thế, lạnh lẽo âm tàn, tàn bạo khát máu, lấy nhục nhã hành hạ nàng là niềm vui thú lớn nhất của hắn …
***
Liên Mặc, ôn nhu như vẻ ngoài, phiêu dật đầy khí chất của tiên nhân, si tình, tình si, ba ngàn năm cô độc, ba ngàn năm chờ đợi, ba ngàn năm ưu thương, ba ngàn năm mong chờ, cả đời tương tư, trọn đời thâm tình, khó khăn lắm mới trao cho nàng…
***
Phong Thanh Dương, ôn nhu như ngọc, nhu tình như nước, quyền lực dưới một người trên vạn người, đạm nhã xuất trần, kẻ không tranh đua với đời như hắn, lần đầu tình cờ gặp gỡ đã bất chợt ‘yêu thương nhung nhớ’ nàng, tận đáy lòng thầm rung động, trái tim hắn từ đây đã không còn bình yên.
***
Hàn Kì Hiên, phong lưu tà ác, đam mê lạc thú, háo sắc khoe khoang Tiểu Hầu Gia là hắn, tà mị điên cuồng, tứ ma giáo giáo chủ là hắn, tàn nhẫn khát máu đệ nhất sát thủ cũng là hắn, biến ảo bao thân phận, biến ảo bao tính cách, chân chân giả giả, hư hư thật thật … gặp gỡ nàng, hắn cam tâm tình nguyện bị giam cầm, thầm hi vọng bảo vệ nàng cả đời…
***
[Trích đọan 1]
Hắn sít chặt nàng trong lồng ngực, lời nói âm trầm ngoan tuyệt: “Nhớ kỹ cho ta, ngươi là Luyến phi của trẫm, dù sống dù chết cũng chỉ được phép ở bên cạnh trẫm, nếu có ý trốn chạy, trẫm sẽ đích thân tống ngươi vào địa ngục. “
Nàng cười lạnh: “Ở đâu có ngươi, nơi đó là mười tám tầng địa ngục!!!”
[Trích đọan 2]
Hắn đau thương nồng nàn nhẹ ôm nàng, trong đôi mắt sắc bén tĩnh mịch kia ánh lên vẻ thâm tình mà kiên định: “Cho ta một cơ hội chuộc lỗi được không, từ nay về sau ta sẽ hết lòng hết dạ yêu thương nàng, sẽ làm cho nàng trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thiên hạ!!!”
Nàng lại cười lạnh: “Ngươi chính là cơn ác mộng vĩnh viễn của ta. Hạnh phúc, ở đâu ra vậy?”
[Trích đọan 3]
Hắn không để tâm đến dòng máu đang chảy xối xả từ miệng vết thương trên ngực, ánh mắt nhìn nàng mang trăm ngàn cảm xúc, khẩn cầu, đau đớn, bi ai, hối hận, và cuối cùng là tấm chân tình sâu lắng: “Trái tim của nàng? Nàng rốt cuộc còn trái tim hay không? Tại sao nàng vẫn không thấy được hối hận và chân tình của trẫm?”
Nàng vẫn cười lạnh: “Hối hận của ngươi, muộn rồi, chân tình của ngươi, ta không đủ sức gánh vác, cũng không cần. Còn nữa, trái tim của ta, hóa thành sắt rồi, tuyệt tình với yêu đương!!!” Nói xong, rút kiếm ra khỏi ngực hắn, khóe miệng cong lên thành một nụ cười lạnh như băng, quay lưng rời đi.
___________________________________
[1] Cấm luyến: cấm trong "cấm đoán, chuyên hưởng của hoàng gia", luyến chỉ "thịt". Thịt bị cấm đoán tranh giành, có thể nói là thịt ngon nhất, là chuyên hưởng của hoàng đế. Một mình đoạt lấy, không chia sẻ cho ai.
Tương truyền, ở Đông Tấn kinh tế nghèo nàn, nên Tấn Nguyên đế vượt sông đến Nam Kinh, có một lần vị quan tùy tùng của hắn bắt được một con heo, liền cắt miếng thịt ngon nhất dưới cổ heo, đặt tên là ‘cấm luyến’ để hiếu kính Tấn Nguyên đế. Loại thịt ‘cấm luyến’ này, mỗi một đầu heo chỉ có khoảng 1 lb, chẳng khác gì là 1% trong số thịt, cực kỳ trân quý khó được.