
Dịch giả | Dotori |
Tác giả | Hỉ Thủy Mộc |
Tình trạng | Còn tiếp |
Thể loại | Đam Mỹ Đam Mỹ Hay Đam Mỹ Hiện Đại |
Giang Thời, vừa có trí tuệ lại vừa có nhan sắc, tính cách cũng không kém.
Cậu thiếu gia Giang Thời sống mười mấy năm thuận buồm xuôi gió, cuối cùng cũng theo kịp xu hướng, gặp phải kiểu cốt truyện thiếu gia thật – giả thường thấy trong tiểu thuyết.
Mà… cậu chính là cái “giả” kia.
Không có kiểu "thiếu gia giả đóng vai trà xanh chiếm tổ chim khách", cũng không có cảnh "thiếu gia thật nghịch tập vả mặt". Hai bên rất hoà bình mà trao đổi lại thân phận.
Giang Thời theo mẹ ruột của mình đi một quãng đường gian truân, cuối cùng… tới một nơi vùng quê heo hút – thôn Khê Liễu.
Giang Thời đảo mắt nhìn quanh, lập tức cảm thấy trời như sập xuống.
...
Một cậu thiếu gia được nuông chiều từ bé, làm sao chịu được hoàn cảnh này? Trong lòng vừa bực bội lại không cam lòng, đúng lúc đụng phải một thiếu niên, lại bị đá một phát văng lên đỉnh núi.
Cậu cau mày ngồi dưới đất, đem hết thảy lỗi lầm đổ lên đầu đối phương.
“Không phải chứ, anh bị bệnh à? Tự nhiên đá tôi làm gì?”
Trình Dã cũng cảm thấy mình có bệnh thật. Nhìn chằm chằm khuôn mặt cậu, tay chân luống cuống không biết phải làm gì.
Trước nay anh chưa từng thấy ai đẹp như vậy — đẹp từ đầu đến chân, trắng trẻo mềm mại, giọng nói cứ như mang theo hương thơm, khiến lòng người rối loạn.
Trình Dã khẽ động lòng, đưa tay chạm vào mắt cá chân trắng trẻo của cậu, giọng khàn khàn nói: “Xin lỗi.”
Nếu không phải anh khoẻ như vậy, Giang Thời cũng đã không bị đá trật chân.
Thế là, Giang Thời cứ thế ăn vạ, bắt Trình Dã phải chăm sóc mình. Trình Dã không nói một lời, âm thầm chịu đựng, siêng năng phục vụ, hoàn hảo thể hiện thế nào là “người thật thà không nói nhiều”.
Cơ thể rắn chắc, trầm lặng thật thà của Trình Dã khiến Giang Thời vừa nhìn đã thấy ghen tị. Nhìn đối phương cô độc không nơi nương tựa, Giang Thời nảy ra suy nghĩ.
“Này! Hay là thế này đi, tôi cho anh tiền đi học, anh làm tiểu đệ cho tôi, được không?”
Và cứ thế, Giang Thời bỏ ra mấy vạn đồng mua cả đời của Trình Dã.
Khi Trình Dã vẫn còn là chàng trai chân đất tay trắng, anh đã hết lòng chăm lo cho Giang Thời, cho ăn ngon, uống sướng.
Khi Trình Dã bắt đầu có tài năng, bận rộn ngược xuôi, vẫn không quên chăm sóc Giang Thời như cũ.
Cho đến khi Trình Dã trở thành ông trùm giới thương nghiệp, thì Giang Thời...
Giang Thời ngay cả ăn uống cũng không cần tự mình động tay.
Những người từng mong chờ Giang Thời thất bại đều trông chờ để cười nhạo cậu, kết quả đợi mãi, đợi đến cuối cùng mới phát hiện: cuộc sống của cậu thậm chí còn dễ chịu hơn cả khi còn ở Giang gia.
...
Không phải chứ, chẳng lẽ kiếp trước cậu đã cứu rỗi cả vũ trụ?
Chú thích:
Không có tình tiết vả mặt giữa thiếu gia thật và giả, hai bên gia đình cũng không có mâu thuẫn, ai cũng là người tốt. Truyện chỉ đơn giản muốn kể về một cậu thiếu gia từng sống trong nhung lụa, đột nhiên bị “nghèo”, sau đó ăn cơm hương lúa tình người.
Tag: Hiện đại, yêu sâu sắc, ngọt sủng, trưởng thành, trung khuyển
Vai chính: Giang Thời, Trình Dã
Tóm tắt ngắn: Hôm nay giả thiếu gia có chịu khổ không?
Chủ đề: Dù rơi vào nghịch cảnh vẫn có thể nở hoa rực rỡ.
Khám bệnh | |
Cho một bát mì | |
Rau thơm | |
Theo dõi | |
Trình Dã |