Đường Đi Không Nổi Nữa Ca Ca
Đường Đi Không Nổi Nữa Ca Ca

Đường Đi Không Nổi Nữa Ca Ca

  • Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt
Tác giả Tú Miêu
Tình trạng Hoàn thành
Thể loại Cổ Đại Ngôn Tình Ngôn tình Cổ Đại

NỘI DUNG

"Hành Bất Đắc Dã Ca Ca" là một câu chuyện đậm chất cổ phong, nơi hiện thực và trữ tình đan xen trong từng câu chữ.


Bối cảnh

Nhân vật chính của câu chuyện là một vị tiên nhân, Bạch Ngọc, có thân Phật uy nghiêm, vẻ ngoài tựa như ngọc ngà thánh khiết, luôn đứng giữa tầng mây, hòa mình với gió trăng. Y sống trong cảnh thanh nhã, xa cách hồng trần, chẳng hề vướng bận những ham muốn phàm tục như tiền tài, quyền lực, hay sắc xuân. Thế nhưng, dòng đời đẩy đưa, sóng gió trần gian một ngày cuốn lấy y, khiến vị tiên nhân tưởng như bất khả xâm phạm ấy bỗng dưng lung lay, ngã nhào xuống chốn phàm trần.


Nội dung tóm lược

Trong thế giới này, Bạch Ngọc gặp phải một người mà y gọi là "ca ca" – một con người không chỉ trái ngược với vẻ thanh cao của y mà còn là biểu tượng của quyền lực, dục vọng và cả sự mê hoặc.

Từ đây, cuộc hành trình của hai người bắt đầu. Họ phải đối mặt với những thử thách không chỉ từ thế gian bên ngoài mà còn từ chính nội tâm của mình. Trên con đường đầy gian nan này, từng khúc mắc dần được tháo gỡ, từng cảm xúc bị chôn vùi dần trỗi dậy.

Bạch Ngọc: Y chật vật giằng xé giữa lý tưởng tiên giới và tình cảm con người, giữa việc duy trì sự thanh tịnh và những xúc cảm mãnh liệt mà "ca ca" mang đến.

Ca ca: Một người dù ở giữa phàm trần bụi bặm lại luôn như ánh sao, kiêu hãnh và lấp lánh. Hắn vừa là sự cứu rỗi, vừa là nguồn cơn rối ren khiến Bạch Ngọc phải tự vấn lại sự tồn tại của mình.


Ý nghĩa tiêu đề

Tên truyện "Hành Bất Đắc Dã Ca Ca" mang hai tầng ý nghĩa:

  1. Nghĩa gốc của thành ngữ: "Hành bất đắc dã ca ca" chỉ sự gian nan, bất lực trên con đường tiến về phía trước, phản ánh rõ ràng hành trình đầy khó khăn của nhân vật chính.

  2. Nghĩa trong bối cảnh truyện: Từ "ca ca" không chỉ là tiếng thở dài đầy trữ tình, mà còn trực tiếp ám chỉ người anh trong truyện – nhân vật quan trọng, là người dẫn lối nhưng cũng là người khiến Bạch Ngọc lạc lối.


Tên các hồi (trích dịch)

  • Hồi 1: "Lang kỵ trúc mã lai, nhiễu sàng lộng thanh mai" (Ngựa tre nô đùa thuở nhỏ, thân cận gốc mai xanh)
  • Hồi 2: "Tường đầu hồng đậu thụ, xuân nhập đan phòng khai" (Đậu đỏ đầu tường nở rộ, xuân về phòng son hé mở)
  • Hồi 3: "Nguyện đắc nhất tâm nhân, bạch thủ bất tương ly" (Nguyện trọn một lòng gắn bó, đến bạc đầu chẳng chia xa)
  • Hồi 4: "Giang nam yến tử phi, dục độ tương tư hà" (Én bay về Giang Nam, định vượt sông tương tư)
  • Hồi cuối: "Lạc thảo biệt ly sầu, hành bất đắc dã ca ca" (Cỏ úa chia ly sầu thảm, đường khó đi mà ca ca vẫn ở đây)

Nhận xét chung

Truyện mang phong vị cổ điển, nhẹ nhàng mà sâu lắng, hòa quyện giữa phong thái thơ văn và cảm xúc mãnh liệt. Từ hình tượng Bạch Ngọc trên mây đến hình bóng "ca ca" trong trần ai, tất cả đều là sự đối lập hoàn mỹ, tạo nên một câu chuyện vừa thanh nhã vừa đau đáu, khiến người đọc không khỏi day dứt mỗi khi gấp lại từng trang sách.

DANH SÁCH CHƯƠNG (90) Danh sách chương

Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Hồi 4: Xa xôi nào sá chi
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Hồi 5: Vân Mộng cóng sậy lau
Chương 83 - Chương 83
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Hết
BÌNH LUẬN (0)
Đề xuất cho bạn
ĐỀ XUẤT CHO BẠN