Yêu Đương Với Em Trai Của Nam Thần (NP)

Chương 61:

Trước Sau

break

Mỗi phòng thi ngoài giám thị coi thi còn có hàng chục camera giám sát 360 độ không góc chết. Trừ khi có dị năng, nếu không thì không thể gian lận trước mặt nhiều người như vậy.

"Chỉ cần có chút đầu óc cũng sẽ không nói ra những lời vu khống về gian lận."

Lục Tư Nam nheo mắt, đáy mắt lóe lên tia nguy hiểm, "Cả phòng thi toàn học sinh kém. Cô ta chép bài của ai?"

Những học sinh vừa rồi còn chỉ trỏ bỗng cảm thấy nóng mặt. Bị lòng ghen tị che mờ lý trí, giờ phút này họ mới nhận ra rằng với hệ thống giám sát nghiêm ngặt của trường, Nguyễn Tịch không thể nào mang tài liệu vào phòng thi.

Hơn nữa, trường học phân chia phòng thi theo thành tích, nên những người trong phòng thi của Nguyễn Tịch đều là học sinh kém. Dù Nguyễn Tịch có muốn chép bài cũng không thể.

Chính họ mới là những người để lộ sự ghen tị của mình ra mặt.

Trần Viện và đám tay sai định bỏ chạy thì bị Lục Tư Tần chặn lại.

"Xin lỗi Nguyễn Tịch ngay!"

Mặc dù không cam tâm, nhưng Trần Viện vẫn bị khuôn mặt của Lục Tư Tần dọa sợ. Lục Tư Tần là vận động viên, cánh tay toàn cơ bắp cuồn cuộn, nắm đấm to như bao cát.

Chỉ một đấm thôi, cô ta chắc chắn sẽ bị Lục Tư Tần đánh chết!

"Nguyễn Tịch, xin lỗi cậu."

Trần Viện đành phải cúi đầu xin lỗi Nguyễn Tịch, nhưng đáy mắt vẫn chất chứa vẻ oán hận.

So với sự tức giận của Lục Tư Tần, Nguyễn Tịch lại rất bình tĩnh. Cô không quan tâm người khác nói gì về mình, cô quan tâm đến điểm số của Lục Tư Tần hơn.

"Lục Tư Tần, anh được bao nhiêu điểm?"

Nguyễn Tịch vừa hỏi vừa tìm kiếm tên Lục Tư Tần trên bảng thông báo.

"Đừng tìm nữa, ngay trên tên em."

Nghe vậy, Nguyễn Tịch nhìn lên phía trên tên mình, quả nhiên thấy tên Lục Tư Tần.

"Tuyệt quá! Lục Tư Tần, học kỳ sau chúng ta lại được học cùng lớp rồi!"

Nguyễn Tịch vui mừng ôm chầm lấy Lục Tư Tần.

Những học sinh đang xem điểm xung quanh chỉ biết cười trừ, không chỉ bị điểm số của mình làm cho chán nản, mà còn phải ăn "cẩu lương" ở đây nữa.

Bị Nguyễn Tịch ôm trước mặt bao nhiêu người, tai Lục Tư Tần đỏ bừng.

"Vợ yêu, nhiều người đang nhìn kìa."

Nguyễn Tịch vội vàng nép vào lòng Lục Tư Tần. Cô quá vui mừng đến nỗi quên mất hiện tại đang bị cả trường nhìn.

Các nam sinh trong trường nhìn Nguyễn Tịch với ánh mắt thèm thuồng, đặc biệt là khi thấy cô ở bên cạnh một chàng trai xấu xí như Lục Tư Tần, trong lòng càng thêm tiếc nuối.

Biết thế đã theo đuổi Nguyễn Tịch từ trước! Một cô gái vừa xinh đẹp vừa học giỏi như vậy, tìm đâu ra nữa!

Lục Tư Tần cũng nhận ra ánh mắt thèm thuồng của những người khác dành cho Nguyễn Tịch, anh hung hăng trừng mắt nhìn bọn họ.

Vợ của anh mà bọn họ cũng dám nhìn trộm sao! Hơn nữa, lũ người này vừa rồi còn không bênh vực cô!

"Tránh ra cho tao! Thằng nào không giữ mắt mình cho cẩn thận thì tao xử đấy!"

Lục Tư Tần bế Nguyễn Tịch lên theo kiểu công chúa, sải bước rời đi.

"Tư Nam, em trai cậu và cô gái này tình cảm tốt thật đấy. Mấy đứa trong đội bóng rổ còn cá cược rằng hai người họ nhiều nhất chỉ bên nhau được ba ngày. Không ngờ lại bên nhau lâu như vậy, tình cảm còn ngày càng tốt."

Bạn học cùng lớp với Lục Tư Nam nhìn Nguyễn Tịch và Lục Tư Tần rời đi, không khỏi cảm thán.

Nhưng sắc mặt Lục Tư Nam lại không được tốt lắm, "Vậy sao?"

Người bạn học sợ hãi, "Lục, Lục Tư Nam, cậu sao vậy?"

Vẻ mặt đáng sợ của anh khiến người bạn học sợ đến nỗi nói không nên lời.

Lục Tư Nam chỉ thoáng lộ vẻ lạnh lùng rồi nhanh chóng trở lại vẻ ôn hòa.

"Không có gì. Chuyện của cậu ta không liên quan đến tôi."

Nói xong, Lục Tư Nam quay người bỏ đi, thậm chí còn không thèm xem điểm của mình.

Bởi vì điểm số của Lục Tư Nam không cần phải xem, anh luôn đạt điểm tuyệt đối.

Buổi tối.

Biệt thự nhà họ Lục tổ chức tiệc mừng Lục Tư Tần, một học sinh kém thi được vào top 100 của trường.

Là bạn gái của Lục Tư Tần, Nguyễn Tịch đương nhiên cũng phải tham dự. So với lần trước đến nhà họ Lục bị đối xử lạnh nhạt, lần này cô được mọi người vây quanh, thay váy đẹp, thậm chí còn được đội vương miện đính đá quý.

"Dì ơi, cái này chắc không đắt lắm đâu nhỉ?"

Nguyễn Tịch cẩn thận hỏi. Lỡ làm hỏng đồ thì cô phải đền.

"Cô Nguyễn Tịch yên tâm, cái này không đắt đâu."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc