Yêu Đương Với Em Trai Của Nam Thần (NP)

Chương 62:

Trước Sau

break

Nghe người giúp việc nói vậy, Nguyễn Tịch mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng ngay sau đó, người giúp việc lại nói tiếp: "Chỉ hơn 500 nghìn tệ thôi."

Nguyễn Tịch suýt nữa thì ngã quỵ, cô biết nhà họ Lục giàu có. Nhưng trong nhận thức của cô, nhà họ Lục cũng chỉ giàu ở mức độ nhất định.

Cô không ngờ nhà họ Lục lại hào phóng đến mức cho khách đeo trang sức trị giá hàng trăm nghìn tệ.

Còn về chiếc váy trên người, Nguyễn Tịch không dám hỏi nữa. Với giá trị của chiếc vương miện trên đầu, chiếc váy này chắc chắn cũng đắt đỏ không kém.

Bữa tiệc tiếp tục diễn ra.

Nguyễn Tịch mất một lúc lâu mới xuống lầu gặp Lục Tư Tần.

"Vợ yêu, hôm nay em thật xinh đẹp."

Lục Tư Tần chủ động nắm tay Nguyễn Tịch, anh cảm nhận được sự căng thẳng của cô.

"Anh đừng đi nhanh quá. Lỡ em vô tình làm rơi kim cương trên váy thì mất toi mấy vạn tệ đấy."

Nguyễn Tịch cảm thấy mình sắp không bước nổi nữa rồi.

"Rơi thì rơi thôi, nếu em thích thì anh tặng em thêm mấy cái nữa. Con gái các em đều thích những thứ lấp lánh này mà, anh còn mấy thùng nữa. Toàn là mẹ anh chuẩn bị cho vợ tương lai của anh."

Vì tình hình đặc biệt của gia đình nên mỗi thế hệ nhà họ Lục trước khi kết hôn đều chuẩn bị rất nhiều thứ để lấy lòng vợ tương lai. Dù sao sau này cũng phải mấy người chung một vợ.

Nếu không đối xử tốt với vợ thì sẽ không được chọn.

Nguyễn Tịch vội vàng lắc đầu từ chối, cô chưa nghĩ đến chuyện tiến xa hơn với Lục Tư Tần nên đương nhiên không muốn nhận đồ của anh.

Lục Tư Tần cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng Nguyễn Tịch còn chưa quen với gia đình nên ngại ngùng.

Vì vậy anh nắm tay Nguyễn Tịch ra giữa sàn nhảy. Cả hai đều không giỏi khiêu vũ, nên khi nhảy cứ va vào nhau, cơ thể Lục Tư Tần nhiều lần cọ xát vào Nguyễn Tịch.

"Vợ yêu, ©ôи th!t của anh bị em cọ xát đến cứng rồi. Em ra vườn hoa phía sau đợi anh nhé? Chúng ta làm một lần rồi quay lại nhảy tiếp."

Lục Tư Tần thì thầm vào tai Nguyễn Tịch.

Mấy ngày nay bận học hành, Nguyễn Tịch chưa được làʍ t̠ìиɦ với Lục Tư Tần, cô cũng đang thèm muốn. Thèm muốn ©ôи th!t to lớn của anh.

Nhưng rời khỏi bữa tiệc trước sự chứng kiến của mọi người thì quá lộ liễu.

Tránh mặt những ŧıểυ thư nhà giàu đến tham dự bữa tiệc, Nguyễn Tịch nhân lúc đông người lẻn ra vườn hoa phía sau.

Vườn hoa phía sau nhà họ Lục rất rộng, những bụi cây hoa có thể dễ dàng che khuất bóng người.

Nguyễn Tịch đợi một lúc, bỗng nhiên một bàn tay to lớn bịt miệng cô từ phía sau, một cơ thể nóng bỏng áp sát vào cô.

Bàn tay to lớn kia lần theo eo cô trượt xuống, dễ dàng xé rách chiếc váy của cô.

Nguyễn Tịch mở to mắt, tuyệt đối không phải Lục Tư Tần!

Cô quay đầu lại, đối diện với đôi mắt lạnh lùng của Lục Tư Nam.

"Ưm ưm..."

Nguyễn Tịch định hét lên, nhưng Lục Tư Nam cúi xuống, giọng nói lạnh lùng, "Cô cứ việc kêu, vừa hay để em trai tôi đến xem cảnh cô dâm loạn dưới thân đàn ông!"

Nhưng Lục Tư Nam không ngờ rằng người Nguyễn Tịch muốn ngủ nhất chính là anh.

Thấy Nguyễn Tịch gật đầu, Lục Tư Nam mới buông tay khỏi miệng cô.

"Lục Tư Nam, sao em phải kêu?"

Nguyễn Tịch khinh thường nhìn Lục Tư Nam, giọng nói lạnh nhạt, "Lục Tư Nam, người khác không biết nhưng chẳng lẽ anh còn không biết sao? Người em thực sự muốn ngủ là ai, trong lòng anh không rõ ràng sao?"

Cô nằm mơ cũng muốn ngủ với Lục Tư Nam, bây giờ dù vì lý do gì mà anh muốn ngủ với cô, trong lòng cô cũng kích động hơn bất kỳ ai.

Những ngón tay lạnh lẽo của Nguyễn Tịch chạm vào mặt Lục Tư Nam, sau đó từ từ trượt xuống, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua yết hầu của anh.

Làn da dưới ngón tay trở nên nóng bỏng, cơ thể Lục Tư Nam càng thêm nóng ran vì sự khiêu khích của Nguyễn Tịch.

"Yêu nữ."

Lục Tư Nam đẩy Nguyễn Tịch vào thân cây, cơ thể nóng bỏng áp sát vào lưng cô từ phía sau.

"Lục Tư Nam, anh muốn làm em sao?"

Nguyễn Tịch quay đầu lại, mỉm cười nhìn Lục Tư Nam.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc