Yêu Đương Với Em Trai Của Nam Thần (NP)

Chương 127:

Trước Sau

break

Thấy Nguyễn Tịch nhận ra mình, gương mặt u ám của Chu Cảnh Lan cuối cùng cũng nở nụ cười, cậu gật đầu: "Chị, em đã trở về."

Nguyễn Tịch lao đến ôm Chu Cảnh Lan, nhưng cô nhận ra mình chỉ ôm được eo cậu.

Cậu cao hơn trong ký ức rất nhiều, con trai dậy thì muộn hơn con gái, hơn nữa Nguyễn Tịch lại hơn Chu Cảnh Lan ba tuổi.

Chu Cảnh Lan vốn đã thấp hơn Nguyễn Tịch, lại thêm bố mẹ nuôi thường xuyên không cho cậu ăn cơm. Trước đây, Chu Cảnh Lan chỉ cao đến cánh tay Nguyễn Tịch.

Lúc gặp lại, Chu Cảnh Lan đã cao 1m89, còn cô chỉ cao hơn 1m6 một chút.

"Chị, em rất nhớ chị."

Chu Cảnh Lan ôm Nguyễn Tịch, ánh mắt chất chứa nỗi niềm khó tả.

Nguyễn Tịch bị Chu Cảnh Lan ôm chặt đến mức khó thở.

"Chu Cảnh Lan, em siết gãy xương chị mất."

Nguyễn Tịch đẩy ngực cậu ra. Chu Cảnh Lan giờ đã khác xưa, không còn là cậu bé nhỏ gầy yếu nữa mà đã trở thành một người đàn ông trưởng thành.

"Chị, xin lỗi."

Chu Cảnh Lan buông vai Nguyễn Tịch ra, cúi đầu như đứa trẻ làm sai.

"Không sao, không sao."

Nguyễn Tịch xua tay. Cô biết Chu Cảnh Lan nhạy cảm, sợ làm tổn thương cậu.

"Trước đây em đi đâu vậy? Bao nhiêu năm rồi không gặp."

Hồi đó Nguyễn Tịch còn dán tờ rơi tìm người. Nhưng bố mẹ nuôi của Chu Cảnh Lan không quan tâm, cảnh sát cũng không tìm được manh mối nào.

Bao năm qua, Nguyễn Tịch từng nghĩ Chu Cảnh Lan đã chết.

"Sau đó em được bố nuôi nhận nuôi đưa ra nước ngoài. Năm nay bố nuôi mất, em mới về."

Chu Cảnh Lan nói rất nhẹ nhàng, nhưng Nguyễn Tịch thấy thoáng buồn trong mắt cậu.

Bị gia đình trước bỏ rơi, vất vả lắm mới tìm được người thân yêu thương mình thật sự, giờ lại mất đi lần nữa.

"Vậy bây giờ em có chỗ nào để ở chưa?"

Nguyễn Tịch biết cậu bơ vơ một mình, giờ cũng chỉ mới mười lăm tuổi.

"Em thừa kế tài sản của bố nuôi ở nước ngoài, còn có chút tiền tiết kiệm nên đã mua lại căn nhà của bố mẹ nuôi và sửa sang lại."

Chu Cảnh Lan mỉm cười.

Nguyễn Tịch định nói với cậu rằng căn nhà đó đã xảy ra hỏa hoạn, ba người chết cháy, thì nghe Chu Cảnh Lan nói tiếp: "Tuy căn nhà đó từng xảy ra tai nạn chết người, nhưng dù sao cũng đã sống ở đó nhiều năm, hơn nữa em cũng không mê tín."

"Ừ, ma quỷ chỉ là mê tín thôi. Chu Cảnh Lan, chị vừa định về nhà lấy đồ, tiện đường với em đấy."

Nguyễn Tịch nào biết chàng trai trước mắt còn đáng sợ hơn cả ma quỷ.

Nguyễn Tịch cùng Chu Cảnh Lan về khu phố.

Cô định lấy đồ rồi đi, nhưng mẹ Nguyễn cốc đầu cô: "Hai tháng rồi không về nhà, có bạn trai rồi là không cần mẹ nữa à?"

Gia đình cô biết chuyện Nguyễn Tịch sống chung với bạn trai. Nguyễn Tịch cũng không biết Lục Tư Nam đã thu phục bố mẹ cô bằng cách nào. Chỉ trong một ngày, thái độ của mẹ cô đã thay đổi 180 độ.

"Hai tháng sao? Con nhớ rõ ràng mới mấy ngày..."

Nguyễn Tịch định phản bác thì bị ánh mắt lạnh lùng của mẹ dọa sợ, đành ngoan ngoãn ở lại.

Cô ra cửa cầu thang gọi điện cho Lục Tư Nam: "Anh, em phải ở nhà thêm hai ngày. Mẹ em giận em suốt ngày ở ngoài. Bà bắt em ở nhà hai ngày."

"Một ngày."

Giọng nói lạnh lùng của Lục Tư Nam truyền đến từ đầu dây bên kia.

"Nhưng mà..."

"Nếu em không muốn khi về không xuống giường được thì ngoan ngoãn về sau một ngày."

Nghe Lục Tư Nam nói, Nguyễn Tịch lập tức tưởng tượng ra cảnh mình bị Lục Tư Nam phạt.

Hình ảnh quá mức tàn bạo, Nguyễn Tịch không chịu nổi.

"Thôi được rồi. Một ngày thì một ngày. Tối nay nhớ em đấy."

Nguyễn Tịch hôn gió vào điện thoại.

Lục Tư Nam vốn lạnh lùng, nghe giọng nũng nịu của cô thì thái độ dịu đi không ít.

"Sau này về cùng anh. Em ở thêm mấy ngày cũng được."

"Thôi em ở một ngày thôi. Anh, mai gặp."

Nguyễn Tịch nói xong liền cúp máy.

Đùa à, Lục Tư Nam mắc bệnh sạch sẽ nặng. Cô không dám để anh đến nhà mình đâu.

Cô còn nhớ lần trước dẫn Lục Tư Nam về, cả nhà được một phen khử trùng tẩy uế. Cảnh tượng hỗn loạn đó vẫn còn in đậm trong tâm trí cô.

Gọi cho Lục Tư Nam xong, cô lại phải gọi cho Lục Tư Tần. Giờ có hai bạn trai, ngay cả việc báo cáo cũng phải chia đôi.

"Lục Tư Tần, mẹ em bắt em ở nhà hai ngày. Nhưng mà..."

Chưa để Nguyễn Tịch nói hết câu, Lục Tư Tần đã chen vào: "Không sao cả vợ yêu. Anh đến ngủ với em."

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc