Để nuôi sống cha và em trai, nguyên chủ ngày ngày dậy sớm làm lụng vất vả. Nhưng vì cơ thể quá yếu ớt, cậu chỉ làm được những công việc nhẹ nhàng, miễn cưỡng đủ để gia đình không chết đói.
Một ngày trước, nguyên chủ của cơ thể này bị ngã từ trên núi xuống, lập tức bất tỉnh, được người ta đưa về nhà. Cơ thể bị thương, sốt cao suốt một đêm, cuối cùng không qua khỏi. Linh hồn Ngu Tô liền thay thế.
Ngu Tô thở dài một hơi, quay sang nói với em trai mình, Ngu Chu:
“Giúp anh lấy một bát nước.”
Ngu Chu không nói gì, lặng lẽ đứng dậy đi lấy nước. Bóng dáng gầy guộc của nó hoàn toàn không giống một đứa trẻ đúng tuổi, nhìn mà khiến người ta không khỏi xót xa.
Ngu Tô đặt tay lên ngực mình, tự nhủ rằng đã trở thành Ngu Tô ở nơi này, cậu nhất định sẽ thay nguyên chủ chăm sóc tốt cho gia đình.
Ý nghĩ vừa dứt, một cảm giác nặng nề không rõ nguồn cơn ở lồng ngực bỗng tan biến.
Ngu Tô khẽ giật mình, rồi lập tức hiểu ra, đó có lẽ là chút tàn ý thức cuối cùng của nguyên chủ. Giờ đây, khi cậu đã chấp nhận trách nhiệm, linh hồn nguyên chủ mới hoàn toàn rời đi. Giờ đây, Ngu Tô mới chính là Ngu Tô thực sự.
“Nước.”
Ngu Chu cẩn thận bê một cái bát sứt mẻ đến bên giường, chỉ thốt ra một từ ngắn gọn. Đôi mắt đen láy của nó ánh lên chút lo lắng.
Ngu Tô hiểu rõ tâm trạng ấy. Cậu đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu Ngu Chu, sau đó nhận lấy bát nước hơi đục và uống cạn.
Ngu Chu lặng lẽ nhìn cậu, nhưng vào khoảnh khắc Ngu Tô xoa đầu mình, đôi mắt đen trầm lắng của nó lóe lên một tia sáng nhỏ, tựa như ánh sao nơi bầu trời tối đen.
Hai ngày sau, Ngu Tô bước ra khỏi nhà.
Ánh mặt trời bên ngoài chói lọi, bầu trời xanh ngắt, mây trắng phau và linh khí tràn đầy khắp nơi. Dù rằng linh khí nơi đây dữ dằn và khó kiểm soát, nhưng ít nhất nó vẫn là linh khí sống động, hoàn toàn khác biệt với sự cạn kiệt và u ám của thời kỳ mạt pháp.
Thật đúng là trong họa được phúc, đúng là số may mà!
Có linh khí rồi, còn phải lo không thể tu luyện hay sao?
Huống hồ, trong đầu cậu còn chứa cả một bộ "Thuật pháp toàn khoa" kia mà!
Điều này Ngu Tô đã phát hiện vào ngày thứ hai sau khi tỉnh dậy. Không ai có thể ngờ rằng sau khi xuyên không, cậu lại có thể mang theo toàn bộ kiến thức thuật pháp từ thế giới cũ vào thế giới mới này.