Xuyên Về Những Năm 60, Mang Thai Con Của Đại Ca

Chương 14

Trước Sau

break

Không được, không thể khóc.

Hàn Thư Anh cúi đầu gấp lại tờ thư rồi nhét vào túi áo, từ từ chui vào chăn nằm xuống. Trong bóng tối, nhờ ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu vào, cô nhìn thấy trên trần nhà có một mạng nhện bỏ hoang. Mắt hoe đỏ, cô nhìn một hồi lâu rồi lặng lẽ dịch người sang một bên, khịt khịt mũi. Chủ yếu là sợ cái mạng nhện đó rơi xuống... rơi vào miệng mình.

Trong túi áo, cô chợt sờ thấy một gói giấy nhỏ, dùng ngón tay bóp thử thì thấy mềm mềm. Lúc này cô mới nhớ ra, dường như cảnh hai trong kịch bản trắng đã hoàn thành rồi, gói giấy này chính là phần thưởng, nhưng cô vẫn chưa kịp xem.

Trong tầm mắt của cô, kịch bản trắng chỉ hiện ra dưới dạng một chấm trắng, chỉ khi nào cô nhìn vào nó thì nội dung mới hiện ra.

《Thập Thế Thư》 – Cảnh hai: “Ai thấu tỏ lòng này, gió thanh trăng sáng chỉ thêm sầu.”

Cái ôm kéo gần khoảng cách (đã hoàn thành)

Phần thưởng: Một gói tiên hạnh khô.

Tiên hạnh khô? Tiên hạnh khô là gì? Hàn Thư Anh trực tiếp bỏ qua phần thưởng, tập trung nhìn vào nội dung của cảnh hai.

Cái ôm kéo gần khoảng cách...

Ôm nhau? Lúc nào vậy? À, là lúc cô ngồi sau xe đạp vì lạnh nên đã áp sát vào một lúc... Thật là nói quá lên, khi đó cô sắp chết cóng đến nơi rồi, ôm cái gì mà ôm, cùng lắm là hành động cầu sống giữ ấm.

Tuy vậy, cô đã hiểu. Qua hai cảnh diễn vừa rồi, cô có thể chắc chắn một điều: rất có thể mình đã xuyên vào một kịch bản tình cảm tên là 《Thập Thế Thư》.

Hàn Thư Anh cũng không quá khó chấp nhận chuyện mình xuyên vào một kịch bản. Dù sao trước khi xuyên đến đây, đúng lúc là thời kỳ phim ngắn trực tuyến đang cực kỳ thịnh hành. Khi đó có một bộ phim ngắn rất nổi tiếng tên là Tam Thế Thư, nữ chính xuyên vào một bộ phim cổ trang, sở hữu một quyển Tam Thế Thư, từ đó thay đổi vận mệnh bản thân và cuối cùng nên duyên với nam phụ.

Kịch bản của cô không phải Tam Thế Thư, mà là Thập Thế Thư. Nhưng chuyện đó cũng không quan trọng lắm, bởi vì chín kiếp trước không hiểu vì sao đều thất bại, cô chỉ cần diễn trọn kiếp cuối cùng là được.

Điều quan trọng là trong kịch bản này từng xuất hiện dòng chữ "hoàn thành kịch bản, trở về hiện thực".

Nói cách khác, chỉ cần phối hợp với kịch bản diễn đến hồi kết, hoàn thành chương cuối cùng, cô sẽ có thể quay về thế giới thực?!

Điều đó trong màn đêm đen đặc lại mang đến cho cô vô hạn hy vọng. Cô lau nước mắt, nghĩ nếu diễn xong kịch bản này là có thể trở về không chút gián đoạn, thì cô coi như đang luyện tập kỹ năng diễn xuất cũng được.

Sau khi trở về, cô vẫn sẽ là tiểu hoa đán nổi tiếng, tiếp tục đóng những bộ phim sắp bạo, ngồi trong xe bảo mẫu của riêng mình, có một tài xế, hai trợ lý theo sát chăm lo mọi thứ. Cô vẫn có thể mua xe sang cho cha mẹ, mặc váy cao cấp tham dự sự kiện thương hiệu. Vẫn là cô người tỏa sáng rực rỡ dưới ánh đèn sân khấu.

Chỉ cần tự ám thị bản thân rằng thế giới này ngoài mình ra thì tất cả đều là hư ảo, đều là giả, thì có lẽ... cũng không quá khó để chấp nhận.

Vậy thì hiện tại, đối với Hàn Thư Anh, điều quan trọng nhất chính là làm sao để hoàn thành kịch bản tình yêu này.

Cô tìm một vòng trong kịch bản nhưng chẳng thấy gì cả. Không có biên kịch, không có đạo diễn, không có tổ đạo diễn hiện trường, càng không có thầy chỉ đạo diễn xuất. Mọi thứ đều phải dựa vào bản thân cô tự mình kích hoạt nhiệm vụ. Hơn nữa còn có tính nguy hiểm nhất định, chỉ cần lơ là một chút là có thể rơi vào cảnh trở thành dân lang thang rồi bị tống vào trại tạm giam...

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc