Xuyên Thư 70, Dạy Dỗ Anh Chồng Thanh Niên Tri Thức Đến Từ Thủ Đô

Chương 36

Trước Sau

break

Thân hình gầy gò của Thẩm Đông bị cái vỗ của Thẩm Hạ làm cho loạng choạng, cậu khẽ “hí” lên một tiếng, hơi nghiêng người ra sau, vội vã lên tiếng đảm bảo:

“Em nhất định sẽ không làm chị hai thất vọng!”

Trong lòng cậu thầm rùng mình, cảm thấy nếu không nhanh chóng biểu hiện tốt thì vai mình chắc sẽ bị chị hai đập nát mất. Một lần nữa cảm thán sức lực của chị hai thật kinh khủng, giờ thì chẳng dám nảy ra ý nghĩ phản kháng nào nữa.

“Chị hai... tin em.” Thẩm Hạ thu tay lại, khóe miệng cong cong như cười như không, buông một câu cho có lệ, trong giọng chẳng có chút tin tưởng nào.

Thấy thái độ hờ hững đó, máu chiến trong người Thẩm Đông bất ngờ bốc lên, tạm thời quên mất nỗi sợ đối với chị hai mà ngẩng đầu tuyên bố đầy khí thế:

“Hứ, em đã nói là làm được! Tối nay chị cứ đợi mà xem em biểu diễn!”

Thẩm Hạ cười thầm trong bụng, không ngờ chiêu kích tướng lại hiệu quả như vậy với Thẩm Đông. Mắt khẽ lóe lên, cô làm ra vẻ chẳng để tâm, gật đầu một cái:

“Ừ, biết rồi.”

Thẩm Đông: “…” Chị còn có thể hờ hững hơn được nữa không?

Biết có nói thêm cũng vô dụng, cậu bực bội nghẹn một bụng như muốn trút giận mà hất mặt nói:

“Đợi đấy mà xem đi, em về phòng trước.” Cậu phải tranh thủ quay lại phòng để “thống nhất khẩu cung” với Thẩm Thu, tránh tình huống tối nay ba mẹ về mà Thẩm Thu lỡ miệng khai bừa trước thì toi.

Thẩm Đông nói xong đầy khí thế, nghển cổ như gà trống nhỏ, bước đi oai phong lẫm liệt.

Thẩm Hạ thu lại ánh mắt, thong thả đi theo cậu ta về phía sân trước. Dù sao cô cũng là “bệnh nhân”, cần phải nằm nghỉ trên giường.

Đi đến cửa bếp thì chạm mặt Thẩm Xuân vừa mới từ trong bếp đi ra.

Vừa thấy Thẩm Hạ, bước chân Thẩm Xuân khựng lại, giọng không mấy thiện cảm:

“Em vừa đi đâu đấy? Mau vào bếp nấu cơm phụ chị.” Nãy giờ bận nấu ăn nên tạm quên mất Thẩm Hạ. Giờ cơm đã được cho vào nồi, mới chợt nhớ ra Thẩm Hạ vẫn chưa tới phụ, trong lòng lại cứ thấy hôm nay Thẩm Hạ có gì đó rất khác nhưng cụ thể khác ở đâu thì không nói nổi.

Thẩm Hạ âm thầm khinh bỉ Thẩm Xuân một trận. Nếu không vì thời cơ chưa tới, thì với cái kiểu ăn nói này, cô đã ra tay từ lâu rồi.

Đè nén cơn khó chịu trong lòng, cô ôm bụng với vẻ mặt đầy đau đớn, đáng thương nói:

“Chị… chị cả, bụng em đau lắm, chắc không giúp chị nấu cơm được đâu. Tối nay làm phiền chị nhé, đợi em khỏe lại rồi em nấu bù.”

Không phải chỉ Thẩm Xuân mới biết vẽ bánh vẽ cho nguyên chủ, cô cũng biết, nói mấy câu dễ nghe thì ai mà chẳng làm được?

Thẩm Xuân tức đến không nhẹ. Bình thường Thẩm Hạ đến kỳ cũng đau bụng, nhưng vẫn phải nấu cơm như thường. Hôm nay thì lạ rồi, không những không giúp cô nấu cơm mà còn học được cái trò giả vờ đáng thương?

Ánh mắt tối lại, cô ta đánh giá Thẩm Hạ từ đầu đến chân, ánh mắt dừng lại rõ rệt ở tai Thẩm Hạ, chắc chắn cô không bị người khác tráo đổi mới yên tâm.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc