Cố Kiều cũng nghe thấy biệt thự sát vách ồn ào, mặc dù nữ chính không phải người tốt, nhưng cũng không hại nguyên chủ, cô chắc chắn không có khả năng trơ mắt nhìn Cố Vân bị người bắt nạt mà giả vờ như không nhìn thấy! Từ nhỏ cô đi theo lão ba ở trong võ quán học võ, lão ba dặn dò cô, làm người phải có lương tâm, không thể quá xấu.
“Không có chuyện gì, A Thịnh không phải đi theo sao?”
Liễu Mộng Ly biết Lục Ti Lễ không phải ý đó, nếu không anh sẽ không để Liễu Như Thịnh đi theo, Lục Văn Nguyệt cũng theo sát nói: “Đúng vậy, anh trai tôi chỉ là không chịu nổi cô ta trịnh thượng như vậy với cô thôi, muốn hủy nhuệ khí của cô ta, đợi một chút, cam đoan cô ta sẽ kêu cha gọi mẹ cầu xin cô để được ở lại.”
Lục Ti Lễ nghe thấy Lục Văn Nguyệt nói thô tục như vậy, anh cau mày nhìn xem cô ấy, Lục Văn Nguyệt lập tức ngậm miệng, ngoan ngoãn ngồi xuống, không dám thở mạnh.
“Vậy thì tốt rồi.”
Ngay lúc Lục Ti Lễ chuẩn bị mở miệng mắng Lục Văn Nguyệt, Cố Kiều nhéo nhéo lòng bàn tay của anh, Lục Ti Lễ nuốt lời muốn nói xuống.
Lục Ti Lễ kỳ thực không muốn quản Cố Vân, theo anh biết, cho tới nay Cố Vân đều đè ép Cố Kiều, vô luận là ở Cố gia hay là ở trường học, đương nhiên, loại áp chế này chỉ giới hạn ở ăn mặc tốt hơn, trong tay có nhiều tiền hơn, trên phương diện vật chất cùng trên phương diện tinh thần, Cố phụ cho cô ta nhiều hơn cho Cố Kiều.
Nhưng thực tế trong mắt người ngoài, trọng điểm chú ý của mọi người đều ở trên người Cố Kiều, một phương diện bởi vì dung mạo Cố Kiều đặc biệt xuất chúng, một phương diện khác vì nhà nɠɵạı Cố Kiều có quyền có thế, có nhiều người muốn thông qua Cố Kiều dựa vào Cố gia.
Thế nhưng Cố Kiều từ nhỏ được ông Cố giáo dục, căn bản không có hứng thú với những ong bướm xung quanh đó, khi còn nhỏ quan hệ của cô và Lục Ti Lễ rất tốt, đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu vì ông Cố rất thích Lục Ti Lễ.
Ban đầu Lục Ti Lễ tính toán đợi Cố Kiều trưởng thành sẽ quay về đính hôn, ai biết xảy ra ngoài ý muốn, tận thế tới, ngày anh vừa đến biệt thự này thì Cố Kiều cũng đến đây, nói cách khác, nếu như không phải Cố Kiều tự mình trốn thoát, anh không cứu được cô!
Đây chính là nguyên nhân của kiếp trước, dẫn đến Cố Kiều bị Trương Dương làm hại. Đợi đến khi Lục Ti Lễ phái Liễu Như Thịnh sang biệt thự sát vách kiểm tra, Liễu Như Thịnh che giấu sự thật Cố Kiều ở trong biệt thự, hắn biết Lục Ti Lễ nhớ mãi Cố Kiều, nhưng Liễu Như Thịnh cảm thấy Cố Kiều không xứng với Lục Ti Lễ, cô không sạch sẽ!
Lục Ti Lễ không nghĩ đến, Liễu Như Thịnh sẽ lừa gạt anh! Thẳng đến sau này bọn họ gặp lại, Lục Ti Lễ mới biết được cảnh ngộ của Cố Kiều, muốn cướp người về.
Cho nên, Lục Ti Lễ không chỉ không muốn quản sống chết của Cố Vân, anh thậm chí còn muốn giết cô ta! Khi người đã bắt nạt Cố Kiều, người đối với cô không tốt, đều đáng chết.
Nếu không phải thấy Cố Kiều cũng không có ý định đó, không muốn cô xa lánh anh vì Cố Vân, Lục Ti Lễ tuyệt đối sẽ không để Liễu Như Thịnh theo ra ngoài.
Cố Kiều cảm thấy bàn tay mình đang nắm càng ngày càng lạnh, cô nhìn Lục Ti Lễ, phát hiện trên khuôn mặt tái nhợt của anh bao kín một tầng mờ ảo nhàn nhạt. Cô bén nhạy phát giác có gì đó không đúng, thiết lập trong sách là virus đang cải tạo cơ thể Lục Ti Lễ, virus Zombie cải tạo thân thể của nhân loại, nếu cải tạo thành công, Lục Ti Lễ sẽ không biến thành Zombie duy nhất có ý thức chứ?
Càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, Cố Kiều chạm vào cổ tay của anh, mạch ở cổ tay Lục Ti Lễ đập rất chậm.
“Kiều kiều, làm sao vậy?”
Bản thân Lục Ti Lễ còn chưa phát hiện ra, chỉ nghi hoặc nhìn Cố Kiều mặt mũi trầm ngâm.
“Không có gì.”
Cố Kiều lắc đầu, trước mắt vẫn chỉ là nghi ngờ, cô cần xác nhận lại mới có thể nói cho Lục Ti Lễ.
“Ti Lễ, anh có cảm thấy cơ thể không thoải mái không?”
Nói chuyện vấn đề thân thể, ánh mắt mấy người trong phòng khách đều đặt ở trên người Lục Ti Lễ, Lục Ti Lễ lắc đầu.
Lục Ti Lễ không có bất kỳ phản ứng dị thường nào, nội tâm bất an của Cố Kiều cũng biến mất theo u ám đang dần dần thối lui khỏi khuốn mặt anh, có thể cô quá nhạy cảm.
Cố Vân lần nữa đi theo Liễu Như Thịnh trở lại, trong mắt cùng trên mặt là không khỏi lộ ra sự sợ hãi, dù sao cô ta vẫn còn trẻ, vừa mới tận mắt nhìn thấy Liễu Như Thịnh tàn nhẫn giết chết hai người đàn ông kia, cảnh tượng đó đối với cô ta tạo thành xung kích cực lớn, lúc này cô ta phải dùng hết sức lực mới có thể đứng và nói chuyện.
Hết lần này tới lần khác người trong cuộc không có phản ứng bất thường nào, Liễu Như Thịnh cười hì hì ngồi vào bên canh Liễu Mộng Ly, “ Chị, em đã trở về, chị có nhớ em không?”
Liễu Mộng Ly nghiêng đầu nhìn hắn một cái, gật đầu.
“Cố Kiều, tôi muốn ở lại, muốn tôi làm gì cũng được.”
Sau khi tận mắt thấy Liễu Như Thịnh không cần tốn chút sức nào, giết chết hai người đàn ông kia giống như nghiền chết hai con kiến, Cố Vân liền quyết định muốn ở lại, trả bất cứ giá nào cũng được.
Chỉ có ở đây, cô ta mới có thể đảm bảo an toàn của mình!
Điểm này Cố Kiều không trả lời, mà cô nhìn Lục Ti Lễ, Lục Ti Lễ cũng hiểu ý Cố Kiều, anh nói: “Trong đội ngũ không thu người vô dụng.”
“Tôi có dị năng.”
Cố Vân nói, đầu ngón tay phóng ra một dòng nước nhỏ, mặc dù dòng nước không lớn lắm, nhưng mà dị năng hệ Thủy ở giai đoạn sau rất hữu dụng, đặc biệt khi nguồn nước bị ô nhiễm, dị năng hệ Thủy đi đâu đều được người chào đón.
Cố Kiều giật giật tay áo Lục Ti Lễ, vốn muốn nói dị năng hệ Thủy vô dụng, Lục Ti Lễ mấp máy môi, “Văn Nguyệt, dẫn cô ta đi thay quần áo.”
“ Vâng.”
Lục Văn Nguyệt đứng dậy dẫn Cố Vân lên lầu hai.
————————————————————————————————————
Lời của tác giả: Hai người lại ở cùng một chỗ, chương kế tiếp không có gì bất ngờ xảy ra sẽ có thịt. Xảy ra ngoài ý muốn có thể đợi thêm một chương, dù sao cốt truyện cũng phải viết a.