Kể từ sau khi Trương Dương đi, đầu tiên Cố Vân từ mất hồn mất vía tỉnh lại, cô ta tự mình rửa sạch sẽ, mặc áo ngủ, rời khỏi gian phòng bẩn thỉu kia.
Cố Vân và Cố Kiều khác nhau lớn nhất là, Cố Vân thức thời, dù cho cô ta chán ghét Trương Dương, xem thường Trương Dương, không muốn để cho Trương Dương đụng vào mình, nhưng lúc cô ta phát giác mình không phản kháng được, liền ngoan ngoãn nghe theo, tránh bản thân gặp phải chuyện xấu hơn. Đây chính là con đường tồn tại của con gái ngoài giá thú.
Cố Kiều thì khác, Cố Kiều từ nhỏ đã được nuông chiều, xem như cha cô không phải rất thích cô, cũng không dám làm gì cô vì mẹ cô và ông nɠɵạı cô. Cô từ nhỏ muốn cái gì có cái đó, muốn sống thế nào thì sống thế đó.
Hỏi Cố Vân có ghen tị với cô không? Có, cô ta hâm mộ. Nhưng cô ta không phải Cố Kiều, người duy nhất cô ta chỉ có thể dựa vào chính mình.
Cố Vân biết mình không phải người tốt lành gì, nhưng cũng không phải người xấu, chuyện giết người phóng hỏa cô ta không làm, chưa bao giờ chọn người có vợ để quyến rũ, cô ta nhiều lắm chỉ tùy tâm sở dục, hành vi phóng túng một chút, có lỗi gì?
Cô ta biết Cố Kiều chướng mắt cô ta, cảm thấy cô ta và nhiều người lên giường như vậy thật bẩn, cảm thấy cô ta thật ghê tởm. Đối với điều này cô ta chỉ có thể nói, quan điểm khác biệt, kết quả tự nhiên khác biệt.
Cố Vân biết rất nhiều người thích Cố Kiều, so với số người thích cô ta còn nhiều hơn, mặc dù hai người không học cùng một trường, nhưng Cố Kiều dễ như trở bàn tay hấp dẫn ánh mắt mọi người. Mà cô ta thì sao? Cô ta kém xa Cố Kiều, người yêu thích dù bị cô ta câu lên giường cũng vẫn gọi tên Cố Kiều.
Cố Vân có đôi khi cảm thấy mình rất mâu thuẫn, cô ta vừa ghen tị với tự tôn tự trọng của Cố Kiều, vừa khát mong vui sướиɠ nhục thể quấn giao.
Nguyên nhân chủ yếu cô ta không bỏ được tìиɧ ɖu͙© là chỉ có ở trong tìиɧ ɖu͙©, cô ta mới có thể cảm nhận được bị lấp đầy, cảm giác được chiều chuộng, mà không phải đứa con ngoài giá thú bị ném bỏ, bị phớt lờ. Tại cái tiền đề này, cô ta sẵn sàng biến thành nô lệ của du͙© vọиɠ.
Suy nghĩ bị đói khát đánh gãy, cô ta giống như chưa có chuyện gì xảy ra, đi phòng bếp tìm đồ ăn, thật giống như trước đây tất cả chưa từng xảy ra.
Cố Vân an tĩnh vài ngày, đại khái cũng đoán được Trương Dương sẽ không trở lại, nhưng cũng hiểu, chỉ sợ sẽ có người không an phận. Vốn cô ta còn nghĩ buổi tối có thể an ổn ở lại, nhưng mà Cố Vân không nghĩ tới toàn thân cô ta vậy mà bắt đầu kịch liệt đau nhức! Đau như sắp chết vậy.
Cô ta sẽ không chết! Cô ta làm sao có thể chết! Cô ta còn chưa sống đủ đâu!
Có lẽ là trời cao chiếu cố, cô ta không chỉ không chết, còn nắm giữ dị năng.
Cô ta nhìn tia nước nhỏ xuất hiện trên ngón tay của mình, trên mặt đã lộ ra nụ cười. Đã có dị năng, cũng không cần phải ủy khuất chính mình. Cô ta nhất định phải mau chóng tăng cường chính mình, tối thiểu nhất có thể nắm giữ năng lực bảo vệ bản thân trước khi những con sói kia tới!
Dù bị Cố Kiều xem thường, cô ta không quan tâm, nhưng có thể dựa vào bản thân thì tại sao phải dựa vào đàn ông? Đàn ông vốn không thể dựa vào được. Hoặc có lẽ là, cô ta không có vận mệnh tốt như Cố Kiều, có thể gặp được người đàn ông đối xử thật lòng.
99.9% đàn ông trên thế giới này quan tâm đến tuổi trẻ và sắc đẹp, quyền lực, sự giàu có, gia thế, mạng lưới mối quan của bạn. Chỉ 0,01% nam giới bị thu hút bởi tính cách của bạn.
Cho nên, Cố Vân không đánh cược, cô ta dựa vào chính mình.
Biệt thự này vốn có Trương Dương dị năng giả canh giữ, nên không ai dám đến gây rắc rối, bởi vì đại bộ phận đều là người bình thường, không sánh được với Trương Dương.
Nhưng Trương Dương gã ta rời đi, mấy ngày trước gã ta đi qua biệt thự sát vách liền không trở lại! Lần này, những người khác chắc chắn sẽ hành động.
Mọi người đều biết, trong biệt thự Cố gia nɠɵạı trừ Trương Dương chính là chị em Cố gia, lúc Trương Dương hoan ái không kiêng kị chút nào, có nhiều người khi đi ngang qua biệt thự Cố gia tận mắt nhìn thấy gã ôm Cố Vân, ȶᏂασ mở cô ta, bộ dáng kia, ai nhìn mà không cứng rắn?
Không còn Trương Dương, biệt thự này ai cũng muốn vào, dù sao bên trong có một mỹ nữ, tận thế đã ba tháng, bọn hắn sắp phát điên rồi, cách duy nhất để giải tỏa, nɠɵạı trừ bạo lực, chính là tìиɧ ɖu͙©.
Phụ nữ, tự nhiên cũng đã thành vật phẩm không thể thiếu.
Chỉ là bọn hắn cũng cần phải làm tốt công tác điều tra, không thể hấp tấp xông vào, nếu không may Trương Dương ở bên trong thì được không bù nổi mất.
Đám người này đang tính toán làm cách nào để có được Cố Vân, Cố Vân cũng đang tính toán làm cách nào để bảo vệ chính mình.
Cô ta khá quen thuộc với những người sống gần đây, hơn nữa Trương Dương thỉnh thoảng tiết lộ vài chuyện ra bên ngoài, cô ta cũng từng nhìn thấy những người đàn ông đến và đi thèm muốn cơ thể của cô ta.
Cô ta không biết Cố Kiều chạy sang sát vách, tình huống thế nào, nhưng mà cô ta biết, Cố Kiều cũng là một kẻ yếu, nếu như sát vách là một ổ sói, đó chính là tự gây nghiệt thì không thể sống, phải tự chịu.
Cố Vân có thể tự lo liệu cho mình đã là không tệ rồi, cô ta không có ý định tìm Cố Kiều, đương nhiên, nếu như cô ta rất lợi hại, có lẽ có thể đi xem Cố Kiều chết sống thế nào, còn cứu người, không có khả năng.
Cứu người và hại người cô ta đều không làm, cô ta vẫn có nguyên tắc của mình và ranh giới cuối cùng.
——————————————————————
Lời của tác giả: Hu hu, lần đầu tiên tôi dùng điện thoại để viết chữ liền sai, tôi sẽ không bao giờ dùng điện thoại để viết chữ nữa! Không biết bé đáng yêu nào nào mua nhầm chương, khóc lớn (′;︵;`)