[Xuyên Sách] Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch, Tôi Quyết Tâm Trở Mình

Chương 6

Trước Sau

break

Tôi đưa máy cho Trương Kỷ quay. Còn tôi thì nhíu mày nhìn cho kỹ. 

- Lưu thiếu gia, tôi tôi đã làm theo lời anh rồi mà. 

- Làm theo lời tao, tại sao lại không cưới liền? Mày rõ ràng nói dối. 

Tiểu Hạnh vội quỳ xuống nói. 

- Lưu Hoành, em xin anh nể tình, em đã làm hết rồi. Em đã dùng tấm thân này đi tiếp khách, cũng mang thai theo ý anh. Cũng đến ăn vạ Trương Nguyên rồi. Nhưng mà... nhưng mà không hiểu sao nhà họ vẫn không cưới. Hức hức... 

Tôi che miệng lại sốc, Trương Kỷ cũng sốc. Hai chúng tôi khó tin nhìn nhau. Lưu Hoành là em trai Lưu Ngọc hôn phu của anh tôi. 

- Mày phải hiểu 1 điều, nếu hai đứa nó cưới nhau chắc chắn gia sản không thể nào thuộc về tao. 

Mẹ ơi... tôi lắc đầu với sự cẩu huyết dã man này. Lưu Hoành vung tay tát liên tục vào mặt Tiểu Hạnh. Từng cú tát là sự phẫn nộ. Hắn nghiến răng bóp cổ của cô ấy rồi lấy chai nước trong balo đổ đầy. Cô ấy sặc sụa ho khan. 

- Chị... làm gì đi, chết người đó. 

Tôi chưa kịp làm gì. Lưu Hoành nhặt cây gậy đánh thẳng vào cánh tay cô ấy. 

- Ê... làm gì đó? 

Trương Kỷ nhảy ra chỉ vào anh ta. Tôi chửi thề một cái. Trời ạ, Lưu Hoành chắc chắn không giết cô ta đâu. Nhưng chị em tôi ra mặt thì sẽ bị giết đó. 

- Trương Kỷ... đồ điên này. 

Thằng nhóc lớp 8 sắp lên lớp 9, sức thanh niên hùng hồn. Mấy nay còn học võ với boxing nên ảo tưởng mình là anh hùng hay sao ý. 

Lưu Hoành nhìn nó rồi quát lên. 

- Mẹ kiếp. 

Trương Kỷ giơ tay chặn lại. 

- Ê tôi có hai người đó... chị... 

Tôi nghiến răng trừng mắt với nó. 

- Mày biết võ, chị có biết đâu? Chị đứng quay là được rồi. Cái thằng... 

Tôi ôm trán vội bò ra. Nhìn cặp mắt muốn ăn tươi nuốt sống đó làm tôi sợ hãi. Nhìn cảnh bạo lực tôi đã sợ rồi, nhưng phải dằn mình lại vì đây là cốt truyện, tôi cần giải cứu anh hai nên mới phải chứng kiến. 

- Hai đứa ngu đần, tụi mày tưởng tao chỉ có 1 người? Tao là ai? Thiếu gia họ Lưu, Lưu Hoành đó. 

- Ok, thiếu gia Lưu Hoành, sự dơ bẩn của anh đã bị tôi livestream, anh đợi đó đi. 

- Livestream? 

Hắn cười cợt. Tay hắn nắm tóc Tiểu Hạnh hất ra. Cô ấy nằm xuống đau đớn. Hắn vỗ tay, hai tên lực lưỡng xuất hiện. Tôi hét lên nép sau lưng thằng em tôi.

- Trương Kỷ... 

Trương Kỷ cũng bối rối. Lưu Hoành ra lệnh hai tên đó xông lên. Chúng tôi bị chặn đường sợ hãi nép vào. 

Ba tên xông lên, thằng em đẩy tôi ra vội vàng phản công. Tôi sợ hãi nép vào thùng rác. Trương Kỷ mới học lớp 8 đòn đánh không mạnh rất nhanh bị khống chế.

Tôi vội cầm cục gạch dưới đất phang vào đầu một tên. Hắn ôm trán rồi quay sang tát tôi một cái. 

- Chị... 

Trương Kỷ thấy tôi bị đánh liền vùng vẫy lách ra đánh mạn sườn hắn. Rồi lên gối xuống chỏ. 

Cái đó là do sau này tôi nghe nó kể lại. Chứ sự thật tôi bị tát, tôi đã choáng váng còn chảy cả máu miệng. Anh hai và chị ba tôi đã đến giải cứu cùng cảnh sát.

Lúc chúng tôi đi điều tra, Trương Kỷ có nhắn kể với chị Ba Trương An An của chúng tôi. Mà chị ấy vừa xuống máy bay thấy mấy dòng ảo tưởng của thằng em liền biết chuyện không lành. Nên chị ấy mới nói anh hai tới cứu chúng tôi. 

- Yếu còn ra gió. 

Trương An An xinh đẹp hơn tôi 2 tuổi. Chị ấy học thiết kế, nữ chính sau này đi du học trở thành bạn thân của chị tôi. 

- Chị có sao không? 

Trương Kỷ mình quấn đầy băng quay sang hỏi tôi. Tôi bĩu môi cầm khăn chườm xoa má. 

- Tiểu Kỷ, chị không sao, chị sẽ thương em nhất nhà, không cho em ăn dép nữa. 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc