Xuyên Sách: Vô Tình Công Lược Điên Phê Vai Ác (H)

Chương 57: Kỳ lạ

Trước Sau

break

 

Mặc Huyền dựa lưng vào gốc cây, thần thức lan tỏa như nước, tiến vào một căn nhà gỗ. Xuyên qua cửa sổ, hắn thấy Tang Nhược đang nhắm nghiền hai mắt, gương mặt đỏ ửng.

 

Nàng cuộn tròn trong chăn, giấc ngủ chẳng yên giấc. Thần thức vừa vào phòng, hàn khí đã thấm vào tận xương tủy. Nàng run rẩy co người, mồ hôi lạnh trên trán tuôn ra, mái tóc ướt đẫm dính bết trên mặt, trông vô cùng nhếch nhác.

 

Xem ra là bị bệnh thật rồi.

 

Mặc Huyền nhíu mày, suy tư một lát rồi phẩy tay. Linh lực từ trong rừng lao ra, lướt qua ánh nến, rơi xuống dòng sông cuồn cuộn trước căn nhà gỗ.

 

Dòng sông trong chớp mắt sôi trào, như bị gió mạnh thổi qua, cuộn lên một đợt sóng lớn, ầm một tiếng phá tan cửa gỗ, tràn vào trong nhà, đổ lên giường.

 

Khi Tang Nhược bị nước lạnh làm cho tỉnh giấc, linh lực ẩn chứa trong nước cũng theo đó tiến vào cơ thể, chữa lành lục phủ ngũ tạng cho nàng.

 

Cánh cửa lớn bị gió thổi bật tung, gió lạnh mang theo hơi nước tràn vào phòng. Tang Nhược rùng mình một cái, hoàn toàn tỉnh táo.

 

Nàng ngơ ngác nhìn cánh cửa mở toang, rồi lại cúi đầu nhìn bộ quần áo ướt sũng, nước trên nệm nhỏ giọt xuống đất. Gió lạnh khiến nàng run lên bần bật, đây hiển nhiên không phải là mơ.

 

Nước ở đâu ra? Hơn nữa, nàng không phải đang ở dưới gốc cây sao? Sao lại có gió lớn như vậy!

 

Tất cả thật quỷ dị, càng quỷ dị hơn là cơ thể vừa rồi còn nóng rực, đau nhức, giờ đã khôi phục sức lực. Chỉ còn lại bộ y phục mỏng manh ướt đẫm khiến nàng có chút lạnh lẽo.

 

Trong tiếng gió rít gào còn xen lẫn tiếng ồn ào từ phía xa. Tang Nhược hoàn hồn, theo bản năng muốn liên lạc với Tiêu Tử Khâm, nhưng rồi nàng chợt nhớ ra, hiện giờ bọn họ đang ở Ngô Đồng trại.

 

Là Mục Thanh Thanh?

 

"Không muốn, đừng mà... A..."

 

Tiếng kêu cứu thảm thiết vang lên từ ngoài phòng, Tang Nhược không kịp suy nghĩ, vội vàng xuống giường, khoác đại một chiếc áo choàng lên người. Nàng không kịp thay y phục ướt át, cũng chẳng có thời gian dùng linh lực hong khô.

 

Vừa bước ra khỏi cửa, nàng đã kinh hãi lùi lại một bước.

 

Đối diện bờ sông có hai người đang làm chuyện kia. Hai chân nữ tử bị banh ra, nam nhân ra sức nhún eo, một tay đặt trên ngực nàng ta không ngừng xoa nắn.

 

Tuy có ánh nến nhưng xung quanh vẫn rất tối, Tang Nhược không nhìn rõ mặt mũi hai người kia. Nàng nghĩ có lẽ là Mị Yêu ở Ngô Đồng trại tư tưởng phóng khoáng, bèn định bụng lùi lại, đóng cửa, coi như không thấy gì.

 

Nhưng khi nàng vừa xoay người, lại cảm thấy có gì đó không đúng. Tiếng kêu thảm thiết vừa rồi...

 

Nàng lại ngẩng đầu, đúng lúc này, ánh nến chiếu vào bàn tay người đàn ông kia, mảnh vải nhuốm máu hiện ra rõ ràng. Tang Nhược nheo mắt nhìn, trong tay hắn ta... đang cầm một trái tim đẫm máu.

 

Con ngươi Tang Nhược co rút, nàng không nhìn lầm, trái tim kia vẫn còn đang đập, máu nhỏ giọt xuống đất theo tay của nam tử. Vết thương trên ngực nữ tử kia chảy máu không ngừng.

 

Tang Nhược sững người trong chớp mắt, sau đó như tên bắn lao ra ngoài, nàng vận linh lực dưới chân, bay đến bờ sông đối diện, giơ chân đạp mạnh vào người nam nhân kia.

 

Miệng nàng hét lớn: "Người đâu! Có kẻ giết người! Mau tới đây!"

 

Nhưng đáp lại nàng chỉ có tiếng nước chảy xiết và tiếng lửa tí tách đang dần thiêu rụi cả Ngô Đồng trại.

 

Nam nhân ngã trên mặt đất cũng không quan tâm, trên mặt hắn hiện lên vẻ điên cuồng. Hắn giơ trái tim kia lên, há miệng cắn một miếng lớn.

 

"... Ọe, ọe —— "

 

Tang Nhược thấy vậy, dạ dày cuộn trào, nàng không nhịn được nôn khan một trận.

 

"Tang... Tang..."

 

Tiếng gọi yếu ớt như chuông vỡ vang lên sau lưng nàng.

 

Tang Nhược sững người, nàng không để ý đến tên điên trên mặt đất nữa, vội vàng quay đầu nhìn về phía nữ tử bị moi tim.

 

Nàng nhìn thấy gương mặt Thúy Nhi.

 

break
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh

Báo lỗi chương