Sáng sớm hôm sau, kim quang xuyên qua bầu trời chiếu vào một con đường nhỏ cách trấn Kính Hà ba trăm dặm, hoa cỏ ven đường phủ thêm một lớp áo mới ấm áp, nhảy nhót vung cành lá chào hỏi những người đi đường hiếm hoi đi ngang qua.
Một giây sau, thân ảnh ngự kiếm từ trên thân kiếm đáp xuống, đáp lại lời chào thân thiện của họ ở khoảng cách gần.
Nam tử mặc y sam màu xanh nhạt lục lọi lôi người từ trong bụi cỏ tươi tốt ra, quan tâm hỏi: "Ngươi không sao chứ?"
Tang Nhược đứng lên phủi bụi cỏ dính trên người, cảm thán nói: "May mà nơi này cỏ um tùm, ngã xuống không đau."
Mục Thanh Thanh cầm cây cỏ đuôi chó vung vẩy, lười biếng nói: "Con đường này cách xa quan đạo, vắng vẻ không nói, còn thường xuyên có dã thú lui tới, nghe nói người đi ngang qua nơi này, không phải mất tích thì là chết oan chết uổng, tin tức một truyền mười truyền trăm, dần dà không có người nào đi qua nơi này, cỏ tự nhiên cũng cao hơn."
Tang Nhược quay đầu lại, mặt mũi tràn đầy sùng bái nói: "Thanh Thanh tỷ, tỷ hiểu biết nhiều thật, cũng may có tỷ ở đây, nếu không ta cũng không biết nên làm cái gì bây giờ."
Mục Thanh Thanh cài cỏ đuôi chó ở bên tai, diện mạo diễm lệ quá mức làm cho người ta giật mình cho rằng nàng mang theo là đóa hải đường hoa, Tang Nhược cùng Tiêu Tử Khâm đều ngẩn ra.
Bên môi nàng nhếch lên một nụ cười phong tình vạn chủng: "Cũng may có câu này của muội, muội nên nói với Vô Danh, nếu không sẽ khiến người ta ghen tuông chạy mất. Chẳng lẽ lần phát tình tiếp theo muội phải trông cậy vào sư huynh của muội?"
Sắc mặt Tiêu Tử Khâm xanh mét, giữ chặt cổ tay nàng, quát lạnh: "Mục cô nương, nói cẩn thận!"
Tang Nhược rùng mình một cái, kéo Vô Danh chạy về phía trước: "Thanh Thanh tỷ, tỷ yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không chen chân vào tình yêu tuyệt mỹ của tỷ và sư huynh! Hai người từ từ trò chuyện, chúng ta đi phía trước chờ!"
Tiếng hét của Mục Thanh Thanh ở sau lưng có chút mơ hồ không rõ: "Ai cùng hắn có tình yêu tuyệt mỹ, đừng bịa đặt!"
Tang Nhược như không nghe thấy, một đường lôi kéo Vô Danh chạy ra thật xa mới dừng lại ở phía dưới một cây ngô đồng, nàng chống vào thân cây khom người thở hổn hển, lẩm bẩm: "Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nghe..."
Mặc Huyền rũ mắt nhìn sợi tóc nàng bay loạn theo gió, đáy lòng nghi hoặc càng nặng hơn.
Gió đưa tới tiếng nam nữ ái muội thở dốc phía sau, thanh âm vừa lên, nhưng Tang Nhược lại giống như đã sớm nghĩ tới bọn họ sẽ làm gì.
Hôm qua cũng vậy, biết rõ Dương Phong sẽ không nói thân phận Mị Yêu nhất tộc của nàng cho Tiêu Tử Khâm chính trực quá mức, nàng lại chủ động đâm thủng tầng cửa sổ giấy này, ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía Mục Thanh Thanh.
Bao gồm việc Mục Thanh Thanh cuối cùng đứng ra nói mình cũng là Mị Yêu, biểu hiện kinh ngạc của nàng cũng có vài phần giả dối.
Thật giống như nàng đã sớm biết đối phương là đồng tộc.
Nhưng Mị Yêu cấp thấp không có đồng tộc tác động, Mục Thanh Thanh hiển nhiên cũng là lần đầu tiên gặp nàng, nàng rốt cuộc là biết được từ đâu?
Còn có, trong mộng cảnh nàng từng nói muốn Tiêu Tử Khâm mang nàng cùng đi tìm thuốc, nhưng chuyện tìm thuốc rõ ràng là Mục Thanh Thanh chủ động nhắc tới mẫu thân nàng có để lại một phong mật tín, trong thư ghi lại phương thuốc cùng vị trí có thể phá giải huyết mạch Mị Yêu bị nguyền rủa cùng những dược liệu kia.
Mặc Huyền chẳng mảy may nghi ngờ trực giác của mình, đủ loại biểu hiện của Tang Nhược đều giống như đã sớm biết được tất cả những chuyện sẽ xảy ra, cũng biết được tính cách và... bí mật của mỗi người.
Nhưng nếu nói nàng có thể biết trước tương lai lại có chút khiên cưỡng, dù sao trong mắt nàng, hắn vẫn chỉ là một ŧıểυ quan vô danh.
Gió thoảng qua, bụi cỏ rung động xào xạc, Mặc Huyền thả thần thức theo gió bao trùm lấy Tang Nhược, bảo đảm chính mình sẽ không bỏ sót bất kỳ một tia phản ứng thật nhỏ nào của nàng, cũng bảo đảm có thể vô thanh vô tức xóa bỏ nàng.
Ánh nắng xuyên qua khe hở lá cây chiếu ra từng điểm vàng vụn trên lụa trắng, khóe môi hắn nở rộ một đường cong cong, thanh âm ôn nhuận đến cực hạn: "A Nhược, ngươi hiểu rõ Mặc Huyền bao nhiêu?"
Trái tim hắn hưng phấn nhảy lên, linh lực hóa thành liêm đao vô hình treo trên đỉnh đầu nàng.
Nàng biết bí mật của hắn sao? Thật khiến người ta mong đợi...