Nguyễn Thời Hành sao có thể không phát hiện Loan Ngọc đang sững sờ, hắn chạm vào cái bụng bị nước ŧıểυ bắn đến phồng lên của mình, đây cũng là lần đầu tiên Nguyễn Thời Hành bị người bắn nước ŧıểυ, cảm giác này cũng thực mới lạ, Nguyễn Thời Hành vòng tay ôm lấy cổ Loan Ngọc, chờ y bế lên.
Loan Ngọc gật đầu, theo bản năng muốn rút dươиɠ ѵậŧ mình ra, lại bị Nguyễn Thời Hành ngăn lại.
"Đừng, cứ để ở bên trong đi. Cậu sẽ không cho rằng tôi vừa mới bị cậu đ*t một lúc lâu như vậy sẽ chặt tới mức có thể kẹp đồ vật của cậu một giọt cũng không rớt ra ngoài được à?"
Nguyễn Thời Hành hài hước nói, nói đến cả khuôn mặt xinh đẹp của Loan Ngọc đều đỏ thẫm.
Loan Ngọc bị sự tự nhiên lớn mật của hắn làm cho cảm thấy thẹn, một tay ôm Nguyễn Thời Hành lên, dươиɠ ѵậŧ y vẫn gắt gao chôn ở lỗ dâm Nguyễn Thời Hành, cái bụng nhỏ của hắn bị bắn nước ŧıểυ như mang thai ba tháng, khi đi lại phát ra tiếng nước lắc nhẹ, tiếng vang hạ lưu lại sắc tình làm dươиɠ ѵậŧ Loan Ngọc càng thêm gắng gượng, vừa đi vừa đ*t điểm nhạy cảm của Nguyễn Thời Hành.
Nguyễn Thời Hành bị loạt động tác này làm cho eo mềm nhũn, thịt huyệt bị ma sát đến tê mỏi, sự tự tại lúc rồi hoàn toàn không thấy, trong miệng phát ra từng tiếng rêи ɾỉ nghẹn ngào.
Loan Ngọc ôm Nguyễn Thời Hành đi tới phòng vệ sinh, rút dươиɠ ѵậŧ mình ra.
Nháy mắt rút ra kia, lỗ dâm khép lại không được, từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẩn đục chảy xuôi ra ngoài, theo rãnh mông cùng đùi tí tách rơi xuống.
Bộ dáng hiện tại của Nguyễn Thời Hành dơ không chịu nổi, cũng phóng đãng không chịu được, Loan Ngọc mặt đối mặt ôm hắn, hôn lên môi hắn, động tác liếʍ mυ"ŧ thô bạo lại điên cuồng.
Y mở ra vòi hoa sen, cũng may bây giờ vẫn chưa cắt nước, nhà bọn họ sử dụng máy nước nóng là dựa vào nhiên liệu, hiện tại cũng có thể hoạt động được.
Đã lâu lắm mới được tắm nước ấm làm thân thể hai người giãn ra, Nguyễn Thời Hành phát ra than nhẹ thoải mái, rồi sau đó bị Loan Ngọc đè trên vách tường phòng tắm, tàn nhẫn làm thêm một nháy.
Chờ đến khi Loan Ngọc bắn tinh, Nguyễn Thời Hành đã là nước mắt đầy mặt.
Hôm nay Loan Ngọc cực kỳ kích động, có lẽ là thù lớn mới báo, cũng có lẽ là bị Nguyễn Thời Hành dụ dỗ, tóm lại là hiện tại y hận không thể nhét mình vào luôn trong thân thể Nguyễn Thời Hành, trong nháy mắt đó Nguyễn Thời Hành đều cảm thấy ông bà trên thiên đường đang vẫy tay gọi mình, hắn sắp bị dươиɠ ѵậŧ đ*t chết rồi, bụng phảng phất đều bị căn dươиɠ ѵậŧ cứng rắn kia chọc nát.
Thấy Loan Ngọc còn có ý tưởng muốn tới lần thứ ba, Nguyễn Thời Hành vội vàng ngăn lại.
"Đừng, làm nhiêu đây là được rồi, nếu còn làm nữa tôi sẽ thăng thiên luôn mất. Ngày mai không muốn làm nữa à? Muốn thì để cho tôi thở một chút chứ!"
Nguyễn Thời Hành liếc xéo nhìn Loan Ngọc, nếu ở bình thường, ánh mắt của hắn xứng với khuôn mặt hung hãn hẳn là rất có lực trấn nhiếp, đáng tiếc hắn vừa ở dưới thân đàn ông bị đυ., đôi mắt hiện giờ hơi nước mênh mông, môi sưng đỏ, bộ dáng thiếu đ*t chỉ khiến người càng muốn bắt nạt.
Loan Ngọc nghĩ Nguyễn Thời Hành nói cũng đúng, y rút dươиɠ ѵậŧ cương một nửa của mình ra, nhưng vẫn chưa có ý định buông tha Nguyễn Thời Hành dễ dàng như vậy, hết cọ xát lại hôn môi, lại liếʍ lại mυ"ŧ cơ ngực no đủ, thẳng đến làm chân cẳng Nguyễn Thời Hành nhũn ra, cơ bắp cũng trở nên mềm mại mới luyến tiếc thu tay.
Trong nhà Loan Ngọc cũng có quần áo mới, nhưng kích cỡ của y đương nhiên không thể vừa với Nguyễn Thời Hành được, nhưng quần áo cũ trong lúc trận làʍ t̠ìиɦ khi nãy đã trở nên nhăn dúm dó, Loan Ngọc không thích để Nguyễn Thời Hành mặc quần áo của gã đàn ông bẩn thỉu kia đã từng mặc, thế là y lục tung tủ quần áo của gã, tìm được hai bộ quần áo mới mua chưa kịp mặc đưa cho Nguyễn Thời Hành thay.