“Chị dâu, tôi có thể có ý kiến gì với Xuân Nha chứ.” Tú Hoa nói: “Chỉ là nghĩ tình họ hàng nên tôi mới nhắc chị một câu thôi.”
“Không phải tôi muốn nói xấu con dâu chị, nhưng chị tự nghĩ xem, với tình trạng của thằng Trác Viễn, sao một đứa con gái còn trong trắng như Trình Xuân Nha lại chịu lấy nó được?”
“Chắc không phải là lỡ làm chuyện không sạch sẽ ở đâu rồi nên mới tìm Trác Viễn nhà chị để đổ vỏ giúp người ta nhỉ?”
Tuy bà ta cũng không biết giữa con trai mình với Trình Xuân Nha rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng chắc chắn con trai bà ta từng chiếm không ít tiện nghi.
Cho nên trong mắt bà ta, Trình Xuân Nha chính là đồ “không còn trong sạch”, chỉ có bà chị dâu ngốc nghếch này mới nâng niu cô như trân bảo.
Trong lòng mẹ Nguyên giật thót một cái.
Vốn dĩ bà cũng thấy kỳ lạ chuyện nhà họ Trình đồng ý hôn sự này quá dễ dàng, giờ nghe Tú Hoa nói như vậy...
Chẳng lẽ quả thật là vì Trình Xuân Nha không còn trong sạch nữa nên nhà họ mới vội vã gả cô đi, đến cả sính lễ cũng không đòi?
Bà lập tức không còn tâm trạng tán chuyện với Tú Hoa nữa, bây giờ bà chỉ muốn đi tìm con trai hỏi cho rõ ràng.
Nhìn bóng lưng mẹ Nguyên bước đi vội vã, Tú Hoa cười đắc ý.
Mẹ Nguyên không về nhà mà đi thẳng đến chân núi tìm con trai.
“Mẹ nghĩ cái gì vậy, sao tự nhiên lại hỏi mấy chuyện như thế?” Nguyên Trác Viễn tuy nói vậy nhưng trong lòng cũng hơi chột dạ.
“Không phải mẹ lo con đi đổ vỏ cho người khác sao?” Mẹ Nguyên nói thẳng: “Con mau nói thật cho mẹ nghe, lúc cưới Trình Xuân Nha có phải là con gái còn trinh không?”
“Tất nhiên là có chứ.” Nguyên Trác Viễn đáp rất chắc chắn: “Mẹ, con là đàn ông, cho dù bây giờ con là người tàn tật nhưng lòng tự trọng của đàn ông không thay đổi.”
“Nếu Xuân Nha không còn là con gái, mẹ nghĩ con nuốt nổi cái cục tức đó, chấp nhận làm cái loại đàn ông bị cắm sừng à?”
“Nghe cũng có lý.” Tuy nói vậy nhưng trong lòng mẹ Nguyên vẫn chưa thật yên tâm: “Nhưng một cô gái còn nguyên vẹn tử tế sao lại chịu gả cho con? Quan trọng hơn là thái độ nhà họ Trình cũng quá kỳ lạ.”
“Thật ra có vài chuyện ban đầu con không định nói với mẹ, sợ dọa mẹ.” Nguyên Trác Viễn nói: “Nhưng bây giờ xem ra không nói không được, nếu không mẹ sẽ còn nghĩ lung tung hơn.”
“Mẹ, thật ra nhà họ Trình bị quỷ ám rồi. Ban đầu nhà họ định đem Xuân Nha đi đổi dâu cho anh họ của cô ấy, ai ngờ lại chọc phải nữ quỷ nên mới vội vàng gả cô ấy đi, đến sính lễ cũng không dám nhận.”
Chuyện nhà họ Trình bị quỷ ám là do Trình Xuân Nha kể cho anh.
Dù sao thái độ nhà họ Trình đồng ý hôn sự này quả thực chẳng bình thường chút nào, nên Nguyên Trác Viễn đã hỏi cô cho rõ.
“Cái gì? Quỷ ám?” Mẹ Nguyên bị dọa đến xanh mặt.
“Đúng, là quỷ ám.” Nguyên Trác Viễn gật đầu: “Nữ quỷ đó khi còn sống chính là bị nhà mình đem đi đổi dâu rồi bị ép đến chết. Chính vì vậy mà nhà họ Trình mới rước phải quỷ, ai bảo bọn họ cũng muốn đem Xuân Nha đi đổi dâu?”
“Cũng là vì nhà họ Trình muốn đem Xuân Nha đổi dâu nên Xuân Nha không còn cách nào mới tìm đến con. Dù sao cũng không biết nữ quỷ kia có còn xuất hiện lần nữa hay không, cho nên cô ấy chỉ có thể gấp rút lấy chồng mới chặn được con đường bị gia đình đem cân ký bán đi.”