Xuyên Nhanh: Ta là Pháo Hôi Bi Thảm Trong Niên Đại Văn

Thế giới 1 - Chương 18: Thập niên 70 Tra nam thay lòng

Trước Sau

break
Nhìn hòn đá phía trước mặt, trong đầu Trình Xuân Nha lập tức lóe lên một ý tưởng.
Đợi đến khi chỉ còn cách hòn đá chừng hơn một mét, Trình Xuân Nha liền vung chân đá nhẹ một cái khiến Tú Hoa vấp ngã.
“Aaaa!”
Tú Hoa ngã sấp xuống không kịp chống đỡ, tư thế chẳng khác gì chó gặm bùn.
Mà xui xẻo nhất vẫn chưa dừng ở đó. Vì có hòn đá chắn ngay bên dưới, miệng Tú Hoa đập thẳng xuống khiến hai cái răng cửa gãy đôi.
Máu tuôn ra xối xả, trông thảm vô cùng.
Trong lòng Trình Xuân Nha lập tức thấy hả hê.
Ha, cho bà mắng này. Để xem sau này bà còn dám nói năng bừa bãi không.
Đã hả dạ, Trình Xuân Nha cũng không nán lại nữa. Tuy cảnh tượng Tú Hoa chảy máu đầy miệng rất hợp ý cô nhưng trên đời này còn có cái gọi là thiên đạo.
Cho nên tốt nhất vẫn là biết điều mà rời khỏi hiện trường sớm thì hơn.
Lần này Tú Hoa ngã đúng là thê thảm, máu chảy mãi không cầm được.
Vừa về đến nhà, bà ta liền sai cháu trai lớn ra ruộng gọi chồng và hai đứa con về ngay, lập tức đưa bà ta lên bệnh viện huyện, nếu không bà ta sợ mình sẽ mất máu đến chết.
Về phần trạm y tế trong thôn, với dạng chấn thương này thì trạm y tế có cũng như không.
Lần đen đủi này khiến cả nhà họ Nguyên phải “xuất huyết” không ít.
Răng cửa gãy, đành phải làm răng giả, mà răng giả ở bệnh viện đâu có rẻ, chỉ hai cái răng cửa đã tốn hết một trăm năm mươi tệ.
Tú Hoa đau lòng muốn chết, đồng thời trong lòng càng thêm căm hận Trình Xuân Nha.
Tất cả là do tiện nhân kia hại, nếu không sao bà ta lại vô duyên vô cớ gãy răng.
Nhưng nói cũng lạ.
Bà ta đang đi đường yên ổn, sao lại ngã được? Lúc đó bà ta rõ ràng cảm giác chân mình bị vấp một cái.
Chẳng lẽ bà ta gặp phải thứ gì không sạch sẽ?
Trong lòng Tú Hoa bắt đầu sợ, mấy ngày sau ngoan ngoãn ở nhà, không dám đi gây sự với Trình Xuân Nha nữa.
Vì vậy mấy ngày chờ đến lúc xuất giá, Trình Xuân Nha cũng không gặp thêm chuyện buồn nôn nào.
...
Vì con “nòng nọc” trong bụng nên hôn lễ của Trình Xuân Nha và Nguyên Trác Viễn được định vào vài ngày sau đó.
Đây là chuyện đã được hai người bàn bạc kỹ.
Sáng hôm ấy, Trình Xuân Nha dậy rất sớm để chải đầu, thay quần áo.
Thật ra cũng chẳng có gì nhiều để trang điểm, thời buổi này cái gì cũng thiếu thốn, cô dâu ngày cưới có được bộ quần áo mới để mặc đã là tốt lắm rồi, còn đòi hỏi ăn diện gì nữa.
Tuy nhà họ Trình không dám đòi sính lễ nhưng nhà họ Nguyên vẫn đưa 38 tệ tiền sính lễ. Một số đồ dùng cần chuẩn bị cho lễ cưới họ cũng lo đầy đủ.
Như bộ quần áo mới mà Trình Xuân Nha đang mặc chính là do nhà họ Nguyên mua cho.
Còn tiền sính lễ mà nhà họ Nguyên đưa đương nhiên nhà họ Trình muốn giữ lại, nhưng vừa nghĩ đến nữ quỷ trong nhà, cả nhà họ Trình chẳng còn chút can đảm nào nữa.
Ngay cả những thứ nhà họ Nguyên mang tới, nhà họ Trình cũng không dám giữ, tất cả đều để Trình Xuân Nha mang về nhà họ Nguyên.
Khi đưa 38 đồng tiền sính lễ cho cháu gái, trong lòng bà nội Trình như có kim đâm, thật sự đau đến muốn ngất.
“Con bé ngốc, sao con cứ nhất định phải gật đầu đồng ý chuyện hôn sự này?” Du Thảo nhìn con gái lớn rồi lại khóc: “Nguyên Trác Viễn không chỉ bị què chân mà còn có hai đứa trẻ cần nuôi.”
“Nếu biết con không đáng tin như vậy, hồi trước để con đổi dâu cho anh họ con còn tốt hơn!”
break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc