Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Chỉ Muốn Lên Giường

Chương 11: Thế giới 1: Nữ phụ hám tiền (11)

Trước Sau

break

Hệ thống 008 lặng lẽ thu hồi sổ tay công tác của mình.

Cuốn sổ này ghi lại những công việc mà nữ phụ phải làm.

Bên trong có một dòng cảnh báo được in đậm: [Một khi nữ phụ xảy ra hành vi thân mật với nam chính thì cảm xúc của hai người sẽ rất dễ bị ảnh hưởng. Lúc này hệ thống cần phải nhắc nhở ký chủ chấn chỉnh lại tư tưởng, không được phép yêu nam chính. Hệ thống cũng phải chú ý đến sự thay đổi giá trị chán ghét của nam chính, tránh việc anh ta đem lòng yêu nữ phụ, dẫn đến nhiệm vụ bị phá hỏng.]

Trần Mặc Hàn là nam chính của thế giới nhỏ này. Chỉ số tìиɧ ɖu͙© tăng lên gấp 10 lần khiến cho anh phải chịu đựng cảnh bị du͙© vọиɠ tra tấn. Vì thế khi anh được thỏa mãn, nhất định tâm lý sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều.

Từ lúc bước vào phòng họp, 008 vẫn luôn chú ý đến giá trị chán ghét của Trần Mặc Hàn đối với Tô Niệm. Mắt thấy con số 80 ban đầu từ từ tụt xuống 60, sau đó cứ lên xuống không ổn định, cuối cùng kẹt ở mức trên dưới 70. Nó vốn tỉ mỉ chuẩn bị vài kế hoạch nhằm thuyết phục ký chủ không được để sự thay đổi của nam chính mê hoặc.

Không ngờ chỉ cần một câu nói của Tô Niệm đã làm giá trị chán ghét của Trần Mặc Hàn tăng vọt tới 90. Sự oán hận cũng lên đến đỉnh điểm.

Đừng nói đến Trần Mặc Hàn vốn rất căm ghét ký chủ, ngay cả hệ thống 008 cũng cảm thấy biểu cảm phách lối kiêu căng của Tô Niệm lúc đó thực sự làm người ta muốn cho cô hai bạt tai.

008 im lặng, lẽ nào nó đã bị buộc chung với một nhân vật phản diện nham hiểm rồi sao...

Kết quả là sau khi hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên và thành công làm nam chính phát tiết, Tô Niệm bị đuổi ra, tư thế không khác gì lần đầu.

À không, so với lần đầu tiên còn chật vật hơn. Cô đã ngồi xổm ở dưới bàn một lúc lâu, bây giờ đến cả đứng cũng không vững, quần áo thì xộc xệch dính đầy mồ hôi, trên mặt còn thấy thấp thoáng vài đốm nước trắng, môi hơi đỏ lên, đây rõ ràng là bộ dạng sau khi bị chà đạp.

008 thận trọng suy nghĩ nên làm thế nào để an ủi Tô Niệm, đây chính là nhiệm vụ của bọn họ mà. Cái thế giới này quá ít nhân vật chính, nhân vật phụ thì lại cực kỳ nhiều, trong Vũ Trụ Thiên Phương có một câu nói: "Nếu muốn lĩnh hội được sắc màu rực rỡ của hàng ngàn thế giới nhỏ thì xin hãy buông bỏ ngạo mạn và chấp niệm."
Bất kể người làm nhiệm vụ có tài giỏi thế nào đi chăng nữa, một khi trở thành vai phụ, cho dù có bị chèn ép, bị hiểu lầm, bị khinh bỉ,... thì cũng phải đi hết con đường đó. Hồi ức và vinh quang chẳng qua cũng chỉ là gông cùm mà thôi.

008 còn chưa kịp chọn lọc từ ngữ xong thì đã thấy Tô Niệm hài lòng cầm chiếc điện thoại có thông báo nhận tiền rời đi, bắt đầu một cuộc sống giàu có, thong dong vui vẻ.

500 vạn có giá trị thế nào? Trước ngày hôm nay 008 chỉ biết rằng số tiền này có thể trả được hết nợ. Hơn nữa, một người trong thế giới nhỏ cả đời cũng khó mà kiếm được con số này. Có 500 vạn, cuộc sống về sau sẽ không cần lo cơm áo gạo tiền nữa.

Nhưng sau ngày hôm nay, 008 còn biết thêm, 500 vạn có nghĩa là một tấm thẻ năm của một Spa cao cấp + một phòng khách sạn sang trọng của thành phố A + bữa ăn kiểu Pháp xa xỉ kèm rượu vang đỉnh cấp + hai chàng trai mát xa trẻ đẹp.

Nếu không phải hệ thống có quy định cấm thì có lẽ còn có thể bao gồm phí qua đêm cho hai anh đẹp trai nữa.

Không gian xa hoa lãng mạn, muốn gì cũng đều có người phục vụ, thức ăn ngon liên tục mang lên... Trơ mắt nhìn Tô Niệm phung phí tiêu xài số tiền này không sót một đồng, 008 hoảng sợ không thôi.

Hệ thống 008: 【500 vạn này không phải để trả nợ sao??】

Tô Niệm cực kì bình tĩnh. Cô nằm tựa vào trong lòng một anh chàng tuấn tú, để cho đối phương cẩn thận đấm bóp, thỉnh thoảng há miệng ăn một quả nho. Tay không thể cử động được, cô liền liếc mắt đưa tình, trêu chọc hai cậu trai trẻ khiến họ mặt đỏ tía tai.

Tô Niệm: ŧıểυ 8 à, tôi cũng đâu có muốn. Nhưng chúng ta phải tìm một cái cớ hợp lý để tiếp cận anh rể. Vậy nên tôi chỉ có thể chịu vất vả một chút, nhanh chóng tiêu hết số tiền này!

Hệ thống 008: ...Vậy thì cô đúng thật quá vất vả rồi.

Dưới sự cố gắng "cần cù" ngày đêm của Tô Niệm, chỉ sau ba hôm, 500 vạn đã hoàn toàn bay sạch.

008 lại thêm căng thẳng, giá trị chán ghét cao như vậy, Tô Niệm có thể thu phục được nam chính sao? Nếu bọn cho vay nặng lãi tìm tới cửa, cô có thể ứng phó nổi không? Lỡ như bị ép đóng phim người lớn thì nam chính sẽ giúp đỡ chứ?

Nhận ra vấn đề lúc này còn nan giải hơn so với ban đầu, 008 trở nên hoang mang. Khi những người khác thực hiện nhiệm vụ đều càng tấn công càng đơn giản, sao đến lượt Tô Niệm lại ngược ngạo thế này?

Không sao, vị này chính là trùm cuối, kỹ năng vô cùng tốt, nhất định là có thể.

008 tự an ủi mình như vậy. Thế nhưng đến khi nó hỏi ký chủ bước tiếp theo sẽ làm thế nào, thì Tô Niệm lại bảo nó làm như lần đầu tiên.

Lần đầu tiên? Gửi tin nhắn, đóng giả thành Tô Nguyệt Ánh ư?

Đại não của hệ thống 008 lại bị lag một lúc, thậm chí nó còn hoài nghi Tô Niệm đang suy sụp lười nhác.

008: 【Ký chủ, căn cứ vào mô phỏng của hệ thống thì xác suất Trần Mặc Hàn mắc mưu thêm lần nữa là bằng 0.】

Tô Niệm thích thú nuốt một quả nho long lanh trong suốt xuống, giọng nói lười biếng tựa hồ chẳng để ý chút nào: Yên tâm đi, sẽ thành công thôi!

*
Khi Trần Mặc Hàn nhận được tin nhắn vợ gửi đến, hơn nữa còn không khác một chữ so với tin nhắn hôm trước, trong đôi mắt sâu thẳm của anh xẹt qua một tia trào phúng.

Tô Niệm thật sự nghĩ rằng dùng một thủ đoạn mà có thể khiến anh bị lừa đến hai lần sao?

Trần Mặc Hàn vốn không muốn trả lời. Nhưng sau khi suy nghĩ một phen, anh quyết định sẽ tương kế tựu kế, tự tay sửa chữa sai lầm.

Sau ba ngày suy tư, anh đã xác định được tâm ý của mình. Cảm giác hoàn toàn phát tiết du͙© vọиɠ quả thật rất sung sướиɠ, nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện người phụ nữ kia châm chọc Nguyệt Ánh, nhớ đến dáng vẻ tham lam dối trá của cô ta, anh lại thấy nghẹn ở cổ họng.

Hám tiền, ngu xuẩn, vô học, ác độc thấp kém, tất cả đều chạm đến giới hạn của Trần Mặc Hàn.

Vốn dĩ giao dịch của vụ đổi chác kia đã kết thúc rồi. Anh quyết định sau này sẽ không phạm phải sai lầm giống như vậy nữa. Mặc dù sau khi ham muốn được giải tỏa, Trần Mặc Hàn càng khó nhẫn nhịn hơn, nhưng anh vẫn quyết tâm không đụng vào cô thêm một lần nào nữa.

Chỉ là đoạn tin nhắn này chứng tỏ người phụ nữ lòng tham không đáy kia vẫn muốn tiếp tục.

Vậy thì càng không thể để cô ta làm loạn.

Đương nhiên anh sẽ không quá tuyệt tình. Chỉ cần Tô Niệm đồng ý rời khỏi thành phố A, anh sẽ cho cô một khoản tiền, số tiền này cộng với khoản tiền của nhà họ Tô đủ để cô có thể sống một đời không cần lo cơm áo.

Mặc dù Trần Mặc Hàn đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi về đến nhà, đi lên tầng hai, đối mặt với cảnh tượng giống hệt với ngày hôm đó: ánh đèn lờ mờ, mùi rượu vang êm dịu thanh thuần, Tô Niệm đang vểnh cao mông trên giường, anh vẫn cảm thấy vô cùng nực cười.

Cô thực sự dùng lại chiêu cũ.

Lần này Trần Mặc Hàn không uống rượu vang mà trực tiếp đi thẳng đến trước giường, dùng giọng điệu lạnh lẽo nói: "Cút!"

Không khí ngưng lại một giây, sau đó một giọng nói dịu dàng vang lên: "Mặc Hàn, anh hung dữ quá ~~"

"Đừng nói chuyện bằng giọng của Nguyệt Ánh!"

Đến hiện tại Trần Mặc Hàn đã không còn nhận nhầm hai người nữa. Mặc dù giọng nói giống nhau như đúc, nhưng trước giờ Nguyệt Ánh không bao giờ kéo dài âm cuối.

Không hổ danh là nam chính của thế giới nhỏ. Lúc Trần Mặc Hàn thật sự nổi giận ngay cả 008 cũng cảm nhận được một luồng khí nguy hiểm, cảm giác này làm người ta không dám đối đầu.

Thế nhưng Tô Niệm lại không vậy. Tựa như không phát giác được sự khó chịu của người đàn ông, cô bình tĩnh xoay người nằm sát vào mép giường và nhìn Trần Mặc Hàn bằng một ánh mắt mê hoặc, sau đó đổi về giọng nói thật của mình:

"Anh rể thật là hung dữ, người ta chỉ muốn cùng anh ôn lại chuyện cũ, tiếp tục tiền duyên thôi mà!"

Nhắc đến chuyện nhầm lẫn đáng xấu hổ lần trước, Trần Mặc Hàn càng thêm tức giận. Trong giọng nói của anh như mang theo một lưỡi dao sắc nhọn:
"Tô Niệm, tôi nhớ là đã cảnh cáo cô không được phép xuất hiện trong căn phòng này, càng không được mặc quần áo của Nguyệt Ánh! Cô thật sự nghĩ rằng tôi không có cách trị cô sao?"

Người đàn ông cao 1m85 đứng trước giường cúi đầu nhìn xuống, khí thế bức người. Mỗi một cúc áo trên người anh đều ngay ngắn chỉnh tề. Trong đôi mắt thâm thúy mang theo lửa giận cùng sự khinh bỉ. Giống như một vị thần cao cao tại thượng. Anh căn bản không coi người phụ nữ trần trụi nằm trên giường ra gì.

Tô Niệm thích sự chênh lệch này. Đối phương càng cao ngạo cô càng có cảm giác muốn chinh phục.

Tô Niệm liếʍ liếʍ cánh môi hoa đào: "Anh rể, anh tức giận trông rất ngầu. Lần trước khi anh chơi cái miệng nhỏ của em cũng vậy. Anh càng tức giận phía dưới càng thô to, lúc đó anh giống như muốn lấy mạng em ấy. Đúng rồi, em có một bất ngờ dành cho anh.”

Nói đến đây, Tô Niệm dùng ngón tay mở khóa điện thoại. Cô bật một đoạn video lên.

Trong màn hình tối đen có thể nghe được tiếng thở hổn hển của đàn ông. Tiếng thở đó mỗi lúc một nặng nề hơn, còn có cả tiếng bàn bị rung chuyển... Âm thanh kia lớn dần, càng ngày càng dồn dập, cuối cùng giống như vượt qua một rào cản nào đó và đạt đến đỉnh điểm.

Khi tiếng thở ngừng lại, đột nhiên màn hình điện thoại sáng lên, trong đó là dáng vẻ khép hờ nửa mắt sau khi xuất tinh của người đàn ông.

Sao có thể bị quay lại??

Khuôn mặt Trần Mặc Hàn không ngừng căng lên, đến cả hệ thống 008 cũng ngây dại. Nó xem lại toàn bộ cảnh tượng ngày hôm đó trong hệ thống. Sau khi nhìn kĩ, 008 mới phát hiện ra rất nhiều chi tiết nhỏ. Trong lúc ra vẻ mê tiền kiểm tra thông tin chuyển khoản, Tô Niệm đã lén lút mở camera điện thoại lên... Kế đó, cô đợi đến lúc Trần Mặc Hàn bắn tinh lại tiếp tục “vô ý” chạm vào công tắc đèn bàn...
Cái này cái này... Hóa ra đều không phải là trùng hợp...

Ánh mắt lạnh như băng của Trần Mặc Hàn chuyển thành kinh ngạc. Anh hận không thể bóp chết Tô Niệm. Mỗi một chữ như được chui ra từ trong kẽ răng:
"Cô cho là thứ này có thể uy hiếp được tôi à?"

008 lạnh run, nó hối hận khi không nhắc nhở ký chủ rằng Trần Mặc Hàn chẳng phải nhân vật tốt đẹp gì. Anh là người có thù tất báo, cũng có lúc sẽ tàn nhẫn độc ác. Mà quan trọng nhất là anh cực kì ghét bị người khác gài bẫy, uy hiếp.

Lúc này giá trị chán ghét đã tăng từ 90 lên đến 95, thậm chí còn tiếp tục gia tăng.

Trần Mặc Hàn thật sự đã tức giận đến cực hạn. Không ngờ anh lại bị người phụ nữ mà mình vẫn luôn khinh thường gài bẫy. Lúc này anh cảm thấy dáng vẻ mê muội sảng khoái của bản thân trong video vô cùng ngu xuẩn và ghê tởm.

Trần Mặc Hàn hoàn toàn mất kiên nhẫn. Anh dùng một tay lôi Tô Niệm đứng lên khỏi giường rồi kéo về phía cửa, đồng thời lấy điện thoại gọi cho trợ lý Vương.

Cô tuyệt đối sẽ không có cơ hội để tung đoạn video này ra ngoài, thậm chí nửa đời sau cũng đừng hòng về nước.

Thế nhưng anh còn chưa chạm được vào tay nắm cửa thì đã nghe thấy tiếng giày cao gót gõ trên sàn.

Cộp cộp cộp, cộp cộp cộp, âm thanh nhanh gọn dứt khoát, bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng. Hình như người kia đã giẫm lên bậc cuối cùng của cầu thang rồi, chỉ chút nữa thôi sẽ tới cửa.

Cùng lúc đó người phụ nữ bị túm trong tay cũng quấn lấy anh, một giọng nói vừa quyến rũ vừa hưng phấn vang lên: "Anh rể, quên nói với anh, em đã giúp anh hẹn chị gái rồi!"

Tô Niệm vừa dứt lời thì bước chân kia đã dừng lại trước cửa phòng. Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, theo sau là giọng nói mang theo ý cười của Tô Nguyệt Ánh: "Mặc Hàn, rốt cuộc là bất ngờ gì vậy? Cứ thần thần bí bí!"

Tô Niệm chớp chớp mắt, bắt quả tang chồng và em gái có được tính là bất ngờ lớn hay không?

break
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc