Ninh Ngôn cúi đầu, nhìn chằm chằm vào ngực mình, hình như đang suy nghĩ điều gì đó.
Một lúc lâu sau, nàng hạ quyết tâm, chậm rãi vén áo lên.
Bầu vú căng tròn như trái cây chín mọng, làn da trắng nõn tôn lên đầu vú đỏ tươi, trông chẳng khác gì mỹ vị nhân gian.
Ninh Ngôn dùng một tay kéo áo, để lô ra bầu vú bên phải, một tay khác chống cạnh vai Hạc Nghệ, nàng cong người, dòng sữa từ vú nàng chảy ra, rơi vào môi Hạc Nghệ.
Hắn vẫn còn hôn mê, nhưng hương sữa thơm ngon khiến hắn không nhịn được, phải mấp máy môi nuốt vài ngụm.
Ninh Ngôn nhìn có vẻ bình tĩnh, nhưng tai nàng đã đỏ bừng lên.
Nàng chưa bao giờ trải qua cảm giác ngực mình có sữa như thế này…
Sữa sắp chảy hết nhưng Hạc Nghệ vẫn không thỏa mãn, yết hầu hắn không ngừng lên xuống, đôi môi hơi hé ra, cầu mong được uống thêm dòng sữa thơm ngọt kia.
Ninh Ngôn thở dài, nàng dùng cằm kẹp lấy góc áo, tay còn lại nâng lên bầu vú căng tròn.
Khi làm nhiệm vụ trong tiểu thế giới, thân phận và thiết lập nhân vật không phải được bịa ra, mà nó sẽ được lựa chọn để giúp người làm nhiệm vụ hoàn thành nhiệm vụ một cách nhanh nhất.
Giống như thân phận nô lệ trong quân doanh Đại Vinh quốc của Ninh Ngôn hiện tại, vì khi hệ thống phân phối cho nàng, Tiểu Thực không kịp thời can thiệp nên nàng đã nhận được một thiết lập không hài lòng.
Nghĩ đến đây, Ninh Ngôn bèn mắng Tiểu Thực một câu: “Thiểu năng nhân tạo, nếu không phải tại sơ suất của ngươi thì sao ta lại phải ở nơi này cho hắn bú sữa? Tức chết ta mất!”
Tiểu Thực giống như rùa đen rút đầu, bị mắng cũng không dám phản bác.
Ninh Ngôn lười để ý đến nó, nàng cầm lấy bầu vú khẽ bóp, dòng sữa màu trắng lập tức chảy ra.
Tất cả sữa đều chảy vào miệng Hạc Nghệ, hắn không ngừng nuốt xuống.
Uống càng nhiều, Ninh Ngôn cảm thấy màu môi và sắc mặt hắn dần hồng hào lên, không giống người sắp chết như lúc nãy nữa.
Sữa ở bầu vú bên phải sắp hết, Ninh Ngôn đổi tay, đặt bầu vú trái lên môi hắn.
Nàng vốn chưa ăn uống gì, cả ngày lại mệt mỏi, nàng cảm thấy mình sắp không chịu đựng nổi nữa.
Hai mắt Ninh Ngôn khép hờ, bàn tay đang bóp vú cũng chậm lại.
Người mệt tới cực hạn, khi ngã xuống cũng không có cảm giác gì.
Ninh Ngôn phanh ngực, lộ vú, đè lên mặt Hạc Nghệ, đầu vú trái vừa khéo đặt trên môi hắn.
Hạc Nghệ hé môi, ngậm đầu vú vào trong miệng.
Sau khi mút một lượng sữa lớn, nam nhân hôn mê lâu ngày kia cuối cùng cũng mở mắt ra.