Xuất Qũy Ác Ý (Quyến Rũ Bạn Thân Của Bạn Trai)

Chương 11

Trước Sau

break

Ôn Thư đặt tay lên vai anh, cách một lớp áo mỏng nhẹ nhàng vuốt ve.

Đầu ngón tay cô như mang theo dòng điện, nơi nào cô chạm vào đều nóng bừng lên.

Gần như cùng lúc đó, anh lại cứng lên lần nữa.

“Trên áo anh dính màu rồi, có thể sẽ rất khó giặt sạch đấy.” Ôn Thư vừa nói, vừa chậm rãi rút tay khỏi người Lục Tễ.

“Không sao.” Giọng Lục Tễ đã khản đặc, anh chỉ còn cách cố gắng kéo áo thun xuống để che đi phần nhô ra giữa hai chân mình.

“Dù sao cũng là vì làm mẫu cho tụi tôi mà bị dính bẩn. Nếu anh giặt không sạch thì có thể tìm tôi giúp.” Ôn Thư nhẹ giọng nói.

Cần tôi giúp một tay không?

Câu nói đó, như âm thanh vang lên từ trong giấc mơ, lại một lần nữa vang vọng trong đầu. Lục Tễ giật mình ngẩng đầu lên, thấy Ôn Thư đang nhìn anh, đôi mắt trong veo như nước thu khẽ chớp.

Lục Tễ nhìn thấy ngay bên dưới khóe mắt cô có một nốt ruồi son nhỏ xíu.

Không phải mơ.

Trong khoảnh khắc như tia chớp lóe qua, Lục Tễ đột nhiên nhận ra.

“Ôn Thư, Lục Tễ, cậu cũng ở đây à!” Người đến đón Ôn Thư là Giang Nhất Hoài, vừa nhìn thấy Lục Tễ lập tức sáng bừng cả mắt, giọng nói cũng mang theo sự vui mừng rõ rệt.

Lục Tễ vốn định mở miệng hỏi Ôn Thư để xác nhận suy đoán trong lòng mình, nhưng lại bị cắt ngang nên đành phải tạm gác lại nghi ngờ trong lòng.

“Tôi đến đón Ôn Thư, tiện thể về cùng luôn nhé!” Giang Nhất Hoài ngỏ lời mời.

Để giữ gìn hình tượng bạn trai mẫu mực, Giang Nhất Hoài thường xuyên tới đón Ôn Thư.

Thật ra trước khi phát hiện ra bí mật của hắn, Ôn Thư từng nghĩ mình rất may mắn — bạn trai chưa bao giờ sàm sỡ, luôn tôn trọng cô, tình cảm hai năm trôi qua vẫn không thay đổi, cứ như lúc mới yêu.

Nhưng khi sự thật tàn nhẫn bị lột trần, cô mới biết thì ra bản thân lại nực cười đến thế nào.

“Giang Nhất Hoài!!” Một bóng người bất ngờ lao ra, miệng còn ngọt ngào gọi tên hắn.

Ôn Thư quay đầu lại, bóng dáng như cơn gió kia đã nhào lên người bạn trai cô rồi nở một nụ cười rạng rỡ mang đầy ý khiêu khích với cô.

Người đó có khuôn mặt búp bê, tuy là nam nhưng ăn mặc rất tỉ mỉ, bên tai đeo khuyên có hình sóng lượn, đong đưa theo từng cử động.

Ôn Thư biết người này, Tề Ngạn nổi tiếng khắp trường không phải vì đẹp trai hay tài giỏi, mà bởi vì cậu ta là người công khai chuyện đồng tính ồn ào nhất.

Ngày đầu tiên nhập học, Tề Ngạn đã đến phòng phát thanh tuyên bố mình là gay, còn tiện thể tuyển bạn trai một lượt. Kết quả là bị nhà trường kỷ luật, bắt đọc bản kiểm điểm trên loa suốt một tuần lập tức.

“Câu lạc bộ nhiếp ảnh không phải có tiệc sao? Sao cậu lại chạy sang đây?” Tề Ngạn một tay ôm cổ Giang Nhất Hoài, gần như dán cả người lên hắn.

Giang Nhất Hoài liếc nhanh biểu cảm của Lục Tễ rồi lập tức kéo tay Tề Ngạn xuống.

“Tôi phải đi với bạn gái, hôm nay không đi được.” Giang Nhất Hoài khéo léo từ chối.

Nhưng Tề Ngạn đâu dễ buông tha, đổi sang tay kia ôm lấy cánh tay hắn: “Có sao đâu, ai trong câu lạc bộ mà chẳng biết cậu có bạn gái, cũng đâu phải chưa gặp bao giờ, dẫn cô ấy theo luôn đi!”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc