Kiều Ly ù ù cạc cạc không hiểu hắn nói gì, không phải cái vết bầm ấy rất xấu xí sao. Nàng không hề biết cái vết bầm nhỏ xíu kia chẳng ảnh hưởng gì đến cảm nhận mĩ quan của hắn đối với đôi chân nàng.
Tử Vũ cứ vuốt ve chân nàng như vậy, còn nàng thì tưởng hắn đang quan tâm vết thương cho nàng. Thấy Kiều Ly không có vẻ gì là khó chịu, hắn lại càng không không khống chế được ma quỷ trong đầu, nó đang xúi giục hắn, khao khát muốn làm nhiều thứ với nàng hơn nữa.
Đôi bàn tay thô lớn tự động lướt sâu hơn, đến tận tiết khố, vài ngón tay luồn qua khe vải, lọt vào bên trong.
Ngay lập tức hắn cảm nhận được hai cánh hoa phấn nộn nổi lên, múp míp và ướt đẫm.
“Đệ làm gì vậy? Sao lại sờ chỗ đó?” Kiều Ly khó hiểu khi hắn sờ chỗ đi ŧıểυ của nàng.
“Nó ướt rồi…”
“Nó đương nhiên ướt vừa nãy ta rớt xuống nước mà!” Kiều Ly đơn thuần nói.
“Để ta… móc bớt nước ra cho tỷ nhé?”
Hầu kết Tử Vũ liên tục dao động, khó nhọc nói hết câu. Hắn cũng không hiểu bản thân hắn đang muốn làm gì, như ma xui quỷ khiến vậy. Trong nháy mắt, lòng hắn nổi lên ý nghĩ đen tối cuồn cuộn.
Nữ tử hắn yêu thương vô cùng thoải mái lộ hạ thân kiều diễm ở trên giường, khuôn mặt ngây thơ kia không một chút đề phòng nào với hắn. Ngược lại hắn còn nhận ra nàng khá hưởng thụ sự động chạm nhẹ nhàng vừa rồi của hắn, làm sao hắn có thể không động lòng xấu xa với nàng? Muốn thử nghiệm nhiều thêm một chút… chỉ là thử nghiệm một chút thôi…
Hắn tự huyễn hoặc bản thân như thế.
Tử Vũ cho một ngón tay đi vào trong hoa huyệt bí ẩn của nàng thăm dò. Nhận ra cái gì đó, Kiều Ly lập tức giật bắn mình, đùi trắng tự động kẹp chặt cánh tay xấu xa của hắn. Nàng sợ hãi mà thốt lên:
“Cái gì vừa chui vào… ah… đau!”
Lời kháng nghị của nàng lại như muỗi vo ve bên tai, ma quỷ trong lòng hắn đã chiến thắng. Vừa mới cho một ngón, ấm nóng và mềm mại của nộn thịt ập đến, cảm giác bao bọc thoải mái không ngờ tới. Ngón thứ nhất cọ nhẹ một chút liền cho ngón thứ hai đi vào.
“Đừng động, để đệ kiểm tra, động sẽ đau hơn đấy…” Tử Vũ không để ý giọng hắn đã khàn hẳn đi so với bình thường.
Kiều Ly dù sợ, song vẫn ngoan ngoãn nghe theo, nàng cố gắng không động đậy. Trước giờ Tử Vũ luôn đối tốt với nàng nên nàng luôn tin hắn sẽ không bao giờ hại nàng, nếu nàng không tin hắn, thì trong cuộc đời này, nàng còn có thể tin ai được nữa.
Không biết tự bao giờ, lòng nàng đã vô thức coi hắn là người nàng duy nhất có thể dựa vào. Suốt mấy năm qua, Tử Vũ đã gây dựng vững chắc hình ảnh tốt đẹp của hắn ở trong trái tim nàng.
Nàng không thể ngờ đến, đệ đệ tốt bụng của nàng lại đang chiếm tiện nghi của nàng. Ai bảo từ nhỏ đến lớn, không có mấy người chỉ bảo rõ ràng chuyện nam nữ cho nàng cơ chứ.
Ngày xưa khi nàng tám tuổi, mẫu thân nàng vất vả lắm mới mang thai lần hai, người xung quanh đều dự đoán đó sẽ là một ŧıểυ đệ, vây xung quanh Ôn phu nhân mà chúc mừng. Nàng ở bên cạnh, ngây thơ hỏi bà rằng em bé được phu thê tạo ra như thế nào. Mẫu thân nàng mặt ửng đỏ, che miệng nói vào tai nàng rằng, đến khi lấy phu quân về, ngủ chung một giường sẽ cho ra em bé.
Kiều Ly dù đã trở thành một cô nương, không hề tiếp xúc nhiều với thế giới bên ngoài, không bạn bè trang lứa, không người lớn chỉ dạy. Nàng đơn thuần tin vào điều mẫu thân đã nói.
Bởi vậy, hành động của Tử Vũ đối với nàng lúc này chỉ là kì quặc và quái lạ mà thôi.
Không biết từ khi nào, Tử Vũ đã kéo tiết khố sũng nước của nàng sang một bên. Nơi tư mật kì bí lộ liễu trước mắt hắn.
ŧıểυ huyệt của nữ nhân giống như một đóa hoa mềm mại khép kín, lại còn phủ một tầng nước bóng loáng. Hệt như búp hoa non mơn mởn đang tắm sương vào sáng sớm, búp hoa vẫn còn ngái ngủ mơ màng, chưa kịp nở rộ, chưa một ai chạm vào.
Non nớt, thơ ngây, xinh đẹp đến nỗi khiến hắn không khỏi ngây dại. Xung quanh còn lưa thưa mấy cọng lông mao cụp vào, che phủ một cách lấp ló. Giống như chúng đang giấu đi một nơi cấm địa bí ẩn không để cho bất kì thứ gì xâm nhập.
Nhưng con người là giống loài càng cấm đoán thì càng khao khát phá vỡ và chinh phục. Đôi mắt Tử Vũ thâm trầm, đen thăm thẳm như mực. Khi hắn nhìn vào vùng cấm địa mê người kia, chỉ rạo rực một lòng muốn tiến vào mà khám phá.
Hai ngón tay nam nhân bắt đầu di chuyển, nhẹ nhàng đưa đẩy ra vào. Chốc chốc, hắn xoay một vòng, để cảm thụ từng ngóc ngách, nộn huyệt đàn hồi êm ái. Khác với bên ngoài ướt đẫm, sâu bên trong vách thịt thật ra vẫn khô ráo sạch sẽ.
“Ưm… Vũ nhi… ta khó chịu…”
Kiều Ly khẽ run lên vì động tác kì lạ của hắn. Nàng mềm mại kêu tên hắn nhưng hắn dường như đã bị cái ŧıểυ huyệt của nàng câu hồn đoạt phách. Một mực chỉ nhìn chằm chằm vào nơi thần bí kia. Hoa đế dần lộ ra khi hắn mở cánh môi lớn. Tử Vũ rất tò mò, hắn dùng bàn tay còn lại để chạm vào, nhẹ nhàng dùng ngón tay gảy một cái vào hạt đậu xinh đẹp. Động tác vô cùng dịu dàng nhưng lại khiến cho Kiều Ly giật bắn, cong người ngã nhào ra phía sau.
“Ah!” Không thể chịu nổi, nàng cất lên thanh âm mềm nhuyễn yếu ớt.
Lần đầu tiên, từng ngóc ngách nơi mật huyệt của nàng, bị ngón tay thon dài của nam nhân trêu đùa cọ xát, không khỏi có chút đau nhưng song song đó là cảm giác kì lạ không thể diễn tả bằng lời.