Xuân Khuê Của Kiều Ly (NP)

Chương 3: Vớt lên

Trước Sau

break

Chương 3: Vớt lên

 

Sau khi làm bọn cá chép dưới ao chạy trốn nấp hết vào trong khe đá của hòn nam bộ giả, Kiều Ly vui vẻ đứng dậy khỏi bờ ao. Thế nhưng, bàn chân nàng vô tình đạp trúng một mảng đá có rêu xanh. Quá trơn trượt, thân thể nàng nhất thời không đứng vững, đột ngột ngã nhào vào trong nước. Theo phản xạ, nàng lập tức hét lên một tiếng chói tai.

 

“Ahhh!!!”

 

Lúc này, một thân ảnh từ đâu xuất hiện, lập tức nhảy xuống ao. Cánh tay cứng rắn mạnh mẽ vươn tới, ôm lấy thân thể thanh mảnh của nàng, vớt nàng từ dưới nước trồi lên.

 

Kiều Ly ho sặc sụa vì đã uống vài ngụm nước.

 

Đôi bàn tay to lớn của nam nhân vỗ nhẹ vào sau lưng nàng, giúp nàng thông khí. Tiếng trách cứ phát ra từ người hắn:

 

“Sao tỷ lại bất cẩn như thế? May là cái ao này không sâu lắm! Nhưng nếu gặp phải một cái ao sâu hơn thì sao? Nếu không đúng lúc ta tới thăm tỷ thì phải làm sao, sau này bớt ra mấy chỗ này một chút!”

 

Kiều Ly nhận ra ngay đây là giọng của Tử Vũ. Nhiều người nói Hàn Tử Vũ cùng Hàn Tử Lăng âm điệu giống y hệt nhau. Nhưng nàng không thấy thế, giọng của Tử Vũ mềm mại, cũng trầm hơn Tử Lăng rất nhiều.

 

Họ vốn là một cặp huynh đệ sinh đôi, có vô số điểm giống nhau, nhưng vẫn có vài nét khác biệt nếu quan sát thật kĩ. Chỉ có những người ít tiếp xúc hay mới gặp lần đầu mới không phân biệt nổi bọn họ.

 

Kiều Ly là người duy nhất không cần nhìn vào khuôn mặt của họ, nàng chỉ cần nghe giọng nói của hai người, tự nàng đã phân biệt rõ ràng đâu là Tử Vũ, đâu là Tử Lăng rồi.

 

Tử Vũ nhắc đến ao không sâu thì nàng mới nhận ra một chuyện hiển nhiên. Tử Vũ đang ôm người nàng đứng thẳng ngay trong ao, mực nước trong ao cao cũng chỉ đến ngang eo nàng và đến hông của Tử Vũ mà thôi.

 

Kiều Ly liền đỏ bừng mặt, vừa nãy nàng té vào nước, hoảng loạn la hét chứ không hề để ý.

 

Chết đuối trong khi nước ao cao không quá trên đầu.

 

Tí nữa thì kinh thành có thêm một chuyện cười về độ ngốc nghếch của nàng.

 

Xấu hổ chết mất thôi! Trẻ con cũng biết chết vì xấu hổ mà…

 

Tử Vũ không cười nàng vì chuyện này, hắn chỉ thở phào nhẹ nhõm khi thấy Kiều Ly không sao. Lúc này thì Diệp Lan, một nha hoàn ở trong phủ từ đâu mới chạy đến với vẻ mặt hoảng hốt.

 

“Ôi! ŧıểυ thư! Người có bị làm sao không?”

 

Khuôn mặt Kiều Ly hơi trắng bệch vì sợ hãi, bây giờ, lại chuyển dần sang màu hồng vì ngượng ngùng, nàng lắp bắp nói với Diệp Lan:

 

“Ta không sao…”

 

Váy áo của Kiều Ly đã đẫm nước khi ngã xuống ao. Vì là trang phục mùa hè nên chất liệu vải vô cùng mỏng manh, chỉ cần thấm nước là bó sát vào thân thể, đường cong cơ thể mập mờ dưới lớp vải phập phồng khiến người ta nhìn thấy phải ngại ngùng.

 

Toàn thân ướt nhẹp, ánh nắng xuyên thấu, không che giấu được làn da non mịn trắng như bạch ngọc linh lung của nữ tử. Tử Vũ có chút khựng lại, đôi mắt đen sâu thẳm hơi mê mị trong thoáng chốc. Nhưng rất nhanh chóng, lập tức cởi áo ngoài phủ lên cả người nàng. Sau đó không chậm trễ, hắn dứt khoát bế nàng lên bờ.

 

Tử Vũ giơ chân đạp cửa, mang nàng vào đến tận giường. Hắn nhìn qua căn phòng đơn điệu của nàng. Đôi mắt hòa nhã thường ngày của hắn có chút chuyển đổi, lóe lên tia không hài lòng và tức giận, quát Diệp Lan đang đi theo ở phía sau:

 

“Diệp Lan! Ta cho ngươi đi theo ŧıểυ thư hầu hạ, mà ngươi hầu hạ ŧıểυ thư kiểu gì vậy hả?”

 

Hàn Tử Vũ vài năm trước đã được thượng thư hình bộ đề cử với hoàng đế cho làm việc ở Đại Lý Tự, hầu như vô cùng bận, càng lúc càng ít về phủ. Hơn nữa khi trưởng thành, nam nhân như hắn không thể tùy tiện bước vào khuê phòng thiếu nữ cho dù đó có là tỷ tỷ của hắn đi chăng nữa.

 

Ngoài gặp mặt ở hoa viên, ngoài sân ŧıểυ viện, hắn khó khăn lắm mới biết được Kiều Ly bị hạ nhân phục vụ qua loa cho có. Bọn họ không một ai có tâm tư tỉ mỉ chăm sóc nàng.

 

Tử Vũ mấy năm nay luôn hỏi nàng có thiếu thốn cái gì không, có gì không thoải mái không, nhưng Kiều Ly ngốc ngếch vẫn luôn nghĩ bản thân không có vấn đề gì. Nàng luôn nói với hắn mọi thứ đều ổn cả. Tử Vũ vì quá lo lắng nên đưa Diệp Lan, nha hoàn cũ của hắn sang đây để chăm lo cho nàng. Không ngờ Diệp Lan cũng không thèm nghe lời hắn, bỏ bê nàng không trông nom, làm sao hắn có thể không tức giận nàng ta.

 

Kiều Ly không hiểu thế nào là ổn và thế nào là không ổn sao?

 

Kiều Ly si ngốc không hiểu chuyện, làm sao hắn nỡ mắng nàng đây? Ngoài tức giận Diệp Lan ra, hắn còn tự trách bản thân ở trong lòng, không thể chăm nom nàng cho đàng hoàng. 

 

“Diệp Lan! Ngươi còn đứng đó làm gì, mau đem khăn với nước ấm lau người cho ŧıểυ Thư!” Tử Vũ thúc giục.

 

Diệp Lan bị Tử Vũ nặng lời thì sững người ra trong thoáng chốc, sau đó mới vâng vâng dạ dạ mà rời đi để chuẩn bị. Trong lòng nàng ta thật sự không vui, Tử Vũ thiếu gia bình thường vẫn ôn hòa điềm tĩnh, nàng chưa từng thấy hắn nổi nóng với hạ nhân bao giờ. Hôm nay hắn lại vì Kiều Ly mà mắng nàng, Diệp Lan đương nhiên khó chịu ở trong lòng.

 

break
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc