Ngón tay của hắn thon dài, có những khớp xương hơi lồi ra, chúng thô cứng miết vào phía bên trong, đùa bỡn nộn thịt mềm mại từng chút một. Dâm thủy của nàng cứ thế mà tuôn ra, chảy dọc theo ngón tay hắn, dần dà tiếng nước vang lên khe khẽ bên tai.
“Tỷ Tỷ cảm thấy thế nào?”
“Ah… không… không… khó chịu…ah~!” Kiều Ly lắc đầu nguầy nguậy.
“Không cái gì? Thực sự khó chịu sao?” Tử Lăng cười một cách trào phúng. Hắn cọ một lúc tìm được một khối nhô mềm mại ở phía trong, không cần biết là gì, hắn ấn mạnh vào nó.
Thân thể của Kiều Ly run rẩy dữ dội, ngón tay của hắn ấn vào quá mạnh mẽ làm nàng không thể chịu nổi. Chỗ đó thật là lạ, ngay lập tức, một dòng nước ấm nóng từ bên trong mãnh liệt trào ra, phun ướt đẫm bàn tay của Tử Lăng, có mấy tia còn lạc lên cả quần của hắn.
Kiều Ly cong người thở dốc. ŧıểυ huyệt của nàng kịch liệt co rút mυ"ŧ chặt ngón tay của Tử Lăng, giam cầm chặt chẽ.
Một lúc sau khi nàng thả lỏng hơn, Tử Lăng rút ngón tay ướt đẫm mật thủy trong suốt ra ngoài, đưa lên miệng nếm nếm.
Rõ ràng vị rất nhạt, nhưng lại khiến hắn khao khát nuốt trọn.
Khuôn mặt Kiều Ly đỏ ửng, ngượng ngùng xấu hổ, hình như… vừa nãy nàng ŧıểυ lên người hắn. Phải làm sao đây?
Lông mi cong dài run rẩy, đôi mắt hạnh long lanh nhìn về phía hắn đầy hối lỗi.
“Lăng nhi… ta không cố ý ŧıểυ lên người đệ… đệ đừng giận…”
Mây mù tan nhường lại ánh trăng sáng vằng vặc xuyên qua khe hổng phía trên cánh cửa cũ, chiếu thẳng xuống người nàng. Tử Lăng nhìn nữ nhân xinh đẹp tắm nửa người trong ánh trăng, mong manh diễm lệ như vừa mới giáng trần.
Vẻ đẹp này khiến hắn càng muốn khi dễ, bắt nạt nàng.
“Vậy tỷ phải nghe lời ta, làm cho ta hết giận…” Tử Lăng mỉm cười, ý vị tà ác không thể giải thích được.
Chỉ làm thêm vài động tác, từ phía dưới, có một thứ cứng rắn bật ra, trực tiếp chọc thẳng vào phần da bụng mềm mại của nàng.
Kiều Ly hoảng hồn khi thấy từ trong quần của Tử Lăng nảy ra một cây gậy màu đen thẫm vừa to vừa dài, đầu gậy màu hồng đỏ, tròn lẳn giống như một nửa quả trứng gà. Bên ngoài cây gậy còn có gân xanh bao bọc, trông hung tợn vô cùng. Nàng theo bản năng lùi người về phía sau. Nhưng làm gì có phía sau nào, phía sau nàng chính là bức tường cứng lạnh lẽo.
Tử Lăng dùng tay tách đùi của nàng ra hai bên, đưa cây gậy đáng sợ của hắn chui vào giữa. Kiều Ly hốt hoảng kẹp chặt chân lại. Tử Lăng nghiêm mặt nói với nàng:
“Tỷ muốn ta giận tỷ sao?”
“Ta không muốn!” Kiều Ly lắc đầu. Nhưng thứ đó của hắn quá dọa người.
“Đối xử với ta giống như đối xử với Vũ ca. Ta và huynh ấy đều là đệ đệ của tỷ, hơn nữa còn là anh em song sinh. Tỷ không được bên trọng bên khinh.”
“Chiều nay có phải tỷ đã cho huynh ấy làm không? Vậy tại sao tỷ không cho ta làm?”
“Nhưng… Nhưn… đó là…” Kiều Ly ngây người khi nghe Tử Lăng nói về chuyện buổi chiều nàng đã làm với Tử Vũ, đầu óc nàng một mảnh hỗn loạn, không thể sắp xếp chặt chẽ bất cứ cái gì để phản bác lại Tử Lăng.
Tử Lăng không vui, trầm giọng xuống:
“Mở chân ra!”
Xưa giờ nàng vẫn là kiểu người nhút nhát, dễ nghe lời. Cộng thêm, trong lòng còn nỗi ám ảnh sợ hãi với người trước mắt, không muốn chọc hắn không vui, đành chầm chậm mở hai chân dưới ra.
Tử Lăng cười hài lòng. Hắn siết lấy cái mông tròn mềm mại của nàng, để nhục bổng căng cứng của hắn ở giữa hai chân của nàng chậm rãi ma sát.
“Hừm… chỗ này của tỷ thật thoải mái… tỷ tỷ tốt…”
Trong đêm tối, hơi thở hắn mỗi lúc nặng nề thêm, hốc mắt đỏ ngầu vì du͙© vọиɠ, phía dưới ©ôи th!t không ngừng đưa đẩy, lấy được không ít dâm thủy chảy ra từ ŧıểυ huyệt. Cây gậy cứng rắn kết nối với môi huyệt bằng một chất lỏng kì lạ nhớp nháp.
©ôи th!t thô lớn cạ tới cạ lui ở mép huyệt, thân trụ hơi gồ ghề chạm vào nơi tư mật, nóng tới bỏng rát. Kiều Ly khẽ run người theo từng động chạm, hơi thở của nàng cũng giống như Tử Lăng, nặng nề hơn rất nhiều. Không gian xung quanh dường như cũng tăng hơi nóng lên theo từng cử động giữa hai người. Tuy nàng không mặc quần áo nhưng lại nóng đến mức toát ra một lớp mồ hôi.
Sau một lúc, nàng thấy Tử Lăng không có động tác gì mới, nàng cảm thấy bản thân hình như đã an toàn. Nhưng bên cạnh đó, không hiểu sao trong người nàng nổi lên cơn ngứa ngáy khó nhịn, vô thức muốn cây gậy đáng sợ kia cọ vào mạnh mẽ hơn.
Chỗ đó ngứa quá, có phải chạm vào cây gậy kia sẽ bớt ngứa hơn không? Kiều Ly nghĩ thầm.
Kiều Ly bỗng chốc hùa theo cử động của nam nhân, vô thức đưa mông di chuyển dọc theo ©ôи th!t của hắn.
Không thể qua nổi mắt Tử Lăng, hắn cười khẩy, nàng bây giờ rêи ɾỉ thật lẳng lơ, chảy nước tưới ướt nhẹp toàn bộ cự vật thô lớn của hắn, thậm chí thoải mái đến mức chủ động cọ ©ôи th!t.
Đầu óc rõ ràng là đồ ngốc, nhưng cơ thể nàng da^ʍ đãиɠ tận xương tủy.
“Thoải mái sao? Thích sao?” Tử Lăng đưa miệng xuống gần vành tai nàng thì thào.
“Ừm… hừ… ngứa quá!” Tiếng rêи ɾỉ mềm mại như mèo con phát ra. Bây giờ không rõ là thoải mái hay trống rỗng, nàng muốn than phiền với hắn, hình như chỉ cọ vào cây gậy kia cũng không hề làm nàng hết ngứa.
“Vậy để ta gãi ngứa giúp tỷ nhé?”
©ôи th!t của hắn đã sưng đau vô cùng, không còn chút nhẫn nại nào. Không đợi nàng trả lời, Tử Lăng bóp chặt mông nàng, quy đầu đỏ hồng hướng thẳng hoa huyệt nhỏ bé kia, bắt đầu cắm thẳng vào bên trong.