Vườn Trái Cây Nhà Tôi Thành Tinh Rồi

Chương 24

Trước Sau

break

Hơn nữa ngoài chuyện này, tập đoàn Trường Thanh còn định cử hai chuyên gia đến đây, để họ xem thử giống táo này có thể chiết ghép cây hay giâm cành được không. Nếu có thể dựa vào cách này trồng ra cây táo, còn có cùng chất lượng với quả trên mười cây táo giống kia vậy chắc chắn sẽ oanh động toàn thế giới. 

  

Dù sao loại chất làm đẹp như này không thể tổng hợp nhân tạo, chỉ có trong một vài loại trái cây rau củ. Nếu có thể trồng diện tích lớn nói không chừng còn có thể thay đổi mô hình của không ít ngành công nghiệp.

  

Vì thế bố mới bảo cậu ta mua nhà ở thôn Hạp, như vậy sẽ có một cơ sở có thể nghiên cứu cây táo kia đàng hoàng, cũng giống nước T suốt bao năm chưa từ bỏ việc gây trồng giống trái cây làm đẹp kia, dù sao có thêm một cây thì sản lượng sẽ càng gần một trăm cân hơn một chút. Đáng tiếc việc gây trồng vô vàn khó khăn, nhiều năm như vậy cũng chỉ trồng thành công được một hai cây.

  

Chỉ là không biết cây táo này có khó gây trồng như vậy hay không.

  

“Muốn mua cả mảnh đất nền để xây nhà à? Thế cháu phải đến hỏi trưởng thôn rồi.” Ông cụ Vương chỉ về phía trước: “Nhìn thấy căn nhà đó không? Căn nhà đẹp thứ hai trong thôn bọn ta chính là nhà của trưởng thôn đấy.”

  

Dư Kim nghe câu trả lời của ông Vương liền quay đầu nhìn theo hướng ngón tay ông đang chỉ, là căn trước đó cậu ta muốn chọn, nhưng đã có người ở, cuối cùng đành từ bỏ căn nhà đó.

 

“Vâng, cảm ơn ông nhé, vậy cháu đi hỏi thử đây ạ.” Cậu ta quay người, đang muốn đi đến căn nhà kia thì cái bụng kêu ọt ọt ọt, ơ kìa, giờ đã có phản ứng thế này hiệu quả có phải quá tốt rồi không?

  

Vẻ mặt Dư Kim khẽ thay đổi, cậu ta đổi hướng muốn đi đến nhà Hà Thiệu Thần giải quyết nhu cầu sinh lý của mình trước.

Mà ông Vương phía sau thấy Dư Kim đổi hướng đột ngột, ông vội kêu lên: “Ấy, cậu nhóc đi sai hướng rồi, không phải bên đấy đâu.”

  

Nhưng lúc này Dư Kim nào có để ý đến chuyện gì khác nữa, cậu ta chỉ muốn nhanh chóng chạy đến nhà Hà Thiệu Thần thôi.

  

Hà Thiệu Thần chẳng hay biết tình trạng lúng túng của Dư Kim, anh vẫn đang trong vườn trái cây trông coi những cây ăn quả kia.

 

Do hôm qua anh đã nhắc nhở hôm nay những cây ăn quả này rất an phận không hề động đậy, thi thoảng xuất hiện lá cây lắc lư cũng vì gió trong núi thổi đến.

 

Tuy biểu hiện trông rất an phận nhưng Hà Thiệu Thần có thể cảm nhận được các loại âm thanh trong lòng đất vang bên tai, thật muốn che lỗ tai bằng nút bịt tai ghê.

  

“Ai da, anh trai ơi anh đẹp trai quá à, có người yêu chưa? Động tác của anh dịu dàng quá, thật ra em thích thô bạo một chút. Anh trai à anh thấy em thế nào? Một quả của em có thể bán 200 tệ đấy, em có thể nuôi anh nha.” Đây là Táo Bốn.

  

“Mình bị bẩn rồi, mình lại bị bẩn rồi, mình bị bẩn hơn nữa rồi.” Đây là Táo Tám đang lầm bầm, vì tính yêu sạch sẽ luôn không thích người ngoài đụng chạm.

  

“Á, hoàng thượng! Thần thiếp đã làm sai chuyện gì, sao người lại đối xử với ta như vậy? Tại sao lại muốn mang tất cả con của ta đi? Hoàng thượng, hoàng thượng, ít nhất cũng để một đứa nhỏ lại cho thần thiếp chứ, người đây là muốn ép chết thần thiếp ư? Không có đứa nhỏ sau này thần thiếp phải sống thế nào đây?” Đây là Táo Sáu đam mê diễn xuất.

  

“Có cảm giác linh hồn sắp thăng thiên, Thần Thần cho em thêm ít nước đi, lần này chắc chắn sẽ có biến hoá.” Đây là Táo Một đã bị hái hết quả, trên thân chỉ còn một vài chiếc lá.

  

Anh chưa từng cảm thấy thế giới của mình sẽ ồn ào đến vậy, chỉ thấy trong đầu có mười ngàn con vịt đang kêu cạp cạp cạp.

 

Chúng khiến anh không chú ý đến tiếng gọi tên mình của Dư Kim phía sau, cho đến khi cậu ta vỗ vai anh mới phản ứng lại.

  

“Ừm, ngại quá vừa rồi đang suy nghĩ một việc nên không nghe thấy, có chuyện gì sao?” Hà Thiệu Thần tỏ vẻ áy náy.

  

“Vừa nãy anh nghĩ gì mà tập trung dữ vậy?” Hơn nữa biểu cảm như đang chịu đựng chuyện gì đó, không lẽ chướng mắt công ty của bọn họ à, cũng không giống lắm, có điều: “Hiệu quả trị táo bón của táo chua nhà anh tốt thật đấy.”

  

Thật sự làm cậu ta mất mặt muốn chết, nhưng cũng phải công nhận sau khi đi nặng có cảm giác nhẹ hết cả người.

  

"Đúng thế, nhu động ruột của các cụ già trong thôn đều trở nên yếu đi, mỗi lần bị táo bón đều sẽ đến chỗ của anh xin táo chua này, hiệu quả chưa từng khiến người ta thất vọng." Hà Thiệu Thần không ngừng khen Táo Tám: "Tuy đây là quả biến dị, nhưng vẫn đậm vị táo, chỉ ăn quả chua chua thì không nổi nhưng kết hợp với mật ong các loại mùi vị sẽ ngon hơn mấy món đồ uống ngoài kia rất nhiều đấy."

  

Sau đó Hà Thiệu Thần còn chưa nghe Dư Kim nói gì, anh đã nghe thấy giọng nói cảm động của Táo Tám ở bên cạnh: "Hu hu hu, hoá ra em có nhiều ưu điểm đến vậy, em cảm động quá Thần Thần ơi, năm sau em nhất định sẽ cố gắng hơn."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc