Vườn Trái Cây Nhà Tôi Thành Tinh Rồi

Chương 21

Trước Sau

break

Đợi đến lúc số táo này được đóng gói, được quảng cáo rồi thì mấy công ty cạnh tranh với tập đoàn Trường Thanh chắc chắn sẽ tìm đến chỗ Hà Thiệu Thần. Đến lúc đó cũng không biết anh có vi phạm hợp đồng không.

Bấy giờ ngoài trời đã tạnh mưa, sắc trời bắt đầu sáng dần lên.

Nhiệm vụ tiếp theo của họ là cử nhân viên đến thu hoạch táo. Ngoài ra, với điều kiện đường xá từ huyện Dịch đến làng này, xe tải vận chuyển táo cũng cần phải bọc thêm vài lớp chống sốc, mỗi quả táo cần được bọc lưới xốp, đặt trong màng bong bóng và ván xốp. Nếu không táo bị dập trên đường vận chuyển, chỉ cần hư hỏng một quả thôi là đã mất cả bốn con số rồi.

Lãnh đạo của tập đoàn tuyệt đối không muốn thấy bất kỳ quả táo nào bị hư hỏng.

Còn Hà Thiệu Thần, việc của anh bây giờ chỉ là chờ người đến hái quả, và sau khi táo được thu hoạch, anh chỉ việc chờ công ty Trường Thanh chuyển khoản rồi một bước đổi đời thôi.

Đối với khoản tiền lớn sắp đến, Hà Thiệu Thần không khỏi thấy phấn khởi.

Sau khi ký xong hợp đồng, ba người Chung Hạo Quân lại vội vàng rời đi. Nhân lúc trời quang mây tạnh, Hà Thiệu Thần chuẩn bị đến vườn cây ăn quả để báo tin tốt lành này cho các cây táo. Vừa định đứng dậy, anh chợt nhớ ra hình như mình lại quên nhắc với Chung Hạo Quân về chuyện bán xoài trà xanh. Nhưng bây giờ đã có khoản thu nhập từ cây táo, chuyện bán được xoài trà xanh hay không cũng không còn quan trọng nữa. 

Để dành tự ăn cũng không tệ.

Mang theo một chiếc giỏ, Hà Thiệu Thần đi thẳng ra vườn cây sau núi. Chưa tới nơi, anh đã nghe thấy tiếng các cây trái cây chào mình, vì tâm trạng vui vẻ nên anh đáp lại từng cây một.

“Thần Thần, hôm nay anh có vẻ rất vui phải không?” Vẫn là Táo Một hỏi.

“Đúng vậy, có tin tốt muốn nói cho mấy đứa biết đây, tất cả số táo trên cây của mấy đứa đều đã được bán hết rồi, sau này không cần phải để chúng thối rữa trên cây nữa.” Hà Thiệu Thần đặt giỏ xuống, theo thói quen định hái một quả táo từ Táo Một để ăn. Nhưng vừa chạm tay vào, anh lại thu tay lại, đây là quả táo hai trăm tệ, anh tiếc không muốn ăn.

Anh đi qua bên cạnh Quýt Hai, hái một quả từ trên cây xuống.

Táo Một thấy hành động của Hà Thiệu Thần liền nhận ra điều gì đó, nó liền hỏi: “Tiểu Thần, giá bán quả của bọn em cao lắm phải không?” Nếu không, sao anh lại tiếc không nỡ ăn.

“Đúng vậy, rất cao, là mức giá mà anh cũng không nỡ ăn.” Giọng Hà Thiệu Thần hơi ngạc nhiên: “Táo Một, em trở nên thông minh hơn rồi sao?” Vậy sau này khó mà qua mặt được rồi.

“Ưm, hôm trước em đã uống nước tắm của anh, không những cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm hơn mà chỉ số thông minh cũng tăng lên không ít.” Giọng của Táo Một rất vui vẻ.

Hà Thiệu Thần bên cạnh nghe thấy thì chỉ thấy kỳ lạ: “Cơ thể nhẹ nhõm hơn? Là sao?”

“Không biết nữa. Chỉ là em cảm thấy nếu cố gắng một chút, có khi sẽ chui ra khỏi thân cây táo này.” Giọng Táo Một hơi ngập ngừng, trước đó nó cũng hỏi những cây khác, nhưng không cây nào có cảm giác như vậy. Vì thế nó hỏi: “Thần Thần, anh có thể tưới thêm chút nước tắm của anh lên rễ của em được không, để em xem có thể chui ra khỏi cây táo này không.”

Hà Thiệu Thần khá tò mò, không đúng, mà là anh cực kỳ tò mò! Nhưng vẻ mặt của anh vẫn giữ sự nghiêm túc: “Vậy em chờ chút.”

Nói rồi anh lại chạy về nhà. Các cây trong vườn giờ đã có tri giác, nên anh không dám đi vệ sinh ngoài trời nữa.

Anh tìm một cái thùng, đổ vào một ít nước tắm mới vào rồi xách về vườn cây với vẻ mặt ghét bỏ. 

Hà Thiệu Thần không chọn cách tưới trực tiếp lên rễ của Táo Một, mà anh đổ thêm nước vào thùng rồi mới tưới dần dần lên đất xung quanh rễ của nó.

“Bây giờ em có cảm giác gì không?” Sau khi bón phân xong, trên mặt Hà Thiệu Thần đầy vẻ tò mò và mong chờ. Anh vốn định xem có xảy ra tình trạng cây bỗng dưng lớn nhanh giống như ở Xoài Một không. Nếu vậy, đến lúc Chung Hạo Quân đến thu hoạch táo thì phải giải thích thế nào đây.

May mà không có chuyện gì xảy ra.

Nhưng sau đó vẫn không có chuyện gì xảy ra cả.

Quả nhiên, trí thông minh của Táo Một tăng lên không ít. Lúc này, Hà Thiệu Thần mới nhận ra rằng mình đã bị Táo Một lừa. 

Sau khi nhận được phân bón từ Hà Thiệu Thần, táo trên Táo Một đỏ thẫm lên không ít, rồi giọng nói có phần e thẹn và mong chờ lại vang lên trong đầu Hà Thiệu Thần: “Thần Thần, em cảm thấy toàn thân đang tràn đầy sức mạnh, chỉ là vẫn còn thiếu một chút nữa. Hay anh thử bón thêm chút phân nữa đi.”

Nói xong, Táo Một duỗi thân cây ra. Thật không may, do nó dùng hơi quá sức, ba quả táo từ trên cây đã rơi xuống.

Những quả táo ngọt giòn rơi xuống đất, chỉ nghe thấy ba tiếng “bịch, bịch, bịch” vang lên, sau đó chúng vỡ tan, mùi thơm đậm đà của táo lan tỏa khắp nơi.

Hà Thiệu Thần ngơ ngác nhìn ba quả táo nằm trên mặt đất.

Xong rồi, sáu trăm tệ đi tong!!

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc