Thẩm Phương Thành bóp chặt eo thon của vợ, thúc mạnh cơ thể đâm sâu vào. Người anh phủ lên sau lưng cô, dùng hết sức lực của cái hông vạm vỡ để thúc mạnh.
Anh đâm vào hoa huyệt mềm mại ướt át, quy đầu vốn đã lớn nay còn nở to thêm một vòng ở bên trong.
Thẩm Phương Thành thô bạo như thể muốn thọc rách cô bé của cô, đâm vào rút ra với tần suất và tốc độ cao khiến Kiều Niệm không thể chịu đựng nổi. Chỗ giao hợp của họ nhanh chóng xuất hiện một lớp dịch trắng nhầy nhụa.
Bàn tay người đàn ông sờ lên gáy cô, tay kia nắn bóp bầu ngực mềm mại của Kiều Niệm. Nửa cây gậy thịt còn lộ ra ngoài, thuận tiện cho việc kéo ra rút vào.
"A, a a..."
Đúng rồi, phải thô bạo như thế này mới thỏa mãn được cô.
Kiều Niệm bị bóp chặt gáy như muốn nghẹt thở.
Anh thúc từ phía sau càng dữ dội thì hoa huyệt của cô kẹp cây gậy thịt càng chặt, gương mặt vốn đã diễm lệ toát ra vẻ dâm mỹ kinh người. Bị bàn tay anh đè xuống không ngẩng đầu lên được, hoa huyệt bắt đầu co thắt không kiểm soát.
"Chồng ơi... a..."
"Đồ dâm phụ, bây giờ em mới biết đường về à? Có phải cái hoa huyệt này đã bị mấy thằng Tây thọc nát rồi nên em mới chịu về cho chồng em thọc không? Bên trong có phải vẫn còn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mấy thằng Tây không?"
Ở tư thế này, Kiều Niệm như một con chó cái đang động dục bị đè nén, lưng và eo đều cong xuống.
Cơ thể trắng nõn của người phụ nữ lắc lư dữ dội vì bị thọc, hai bầu ngực lớn nhảy ra khỏi cổ áo, cũng va đập mạnh mẽ.
"A... Chồng thọc em đi, thọc chết em đi..."
Thẩm Phương Thành dễ dàng bế bổng người phụ nữ quyến rũ lên, vừa đi vừa thọc vào hoa huyệt của cô một cách tàn bạo.
Người đàn ông trong lúc thọc vẫn giữ nguyên tư thế để vợ quay lưng về phía anh.
Chỉ một lát sau, sàn phòng khách đã đầy dâm thủy của cô.
Kiều Niệm bị tư thế thọc lỗ da^ʍ đãиɠ này làm cho chảy nước không ngừng, hai chân không thể chạm đất.
Đôi giày cao gót trên chân cô rơi xuống sàn, quần áo xộc xệch, chân trần quẫy đạp trong không trung, bị người đàn ông ăn mặc chỉnh tề xâm phạm điên cuồng từ phía sau, khung cảnh trông thật dâm loạn.
"Có..."
Bị lời nói dâm dục của Thẩm Phương Thành kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến tột độ, Kiều Niệm rêи ɾỉ đáp lại lời anh: "Chồng ơi... Chỗ đó của em có bị lỏng không?"
"Em nói xem?"
Thẩm Phương Thành vỗ mạnh vào mông cô, lập tức dâm dịch bắn tung tóe.
Kiều Niệm kiệt sức ngã xuống ghế sofa, bàn tay anh luồn từ phía sau ra trước nắn bóp bầu ngực, cô chỉ thấy tê dại và ngứa ngáy, sướиɠ không chịu nổi, nửa thân dưới của người đàn ông vẫn đang thúc mạnh bên trong.
"Nghe xem, cô bé của em đang kêu rên vì bị anh làm đấy."
"Đừng nói nữa." Thật xấu hổ chết đi được.
...
Buổi tối, Kiều Niệm tắm xong bước ra khỏi phòng tắm, vừa dùng khăn khô lau tóc đã thấy Thẩm Phương Thành ngồi ở đầu giường lật xem tạp chí, cổ họng khẽ động.
Trong phòng chỉ còn lại một chiếc đèn ngủ. Người đàn ông như hòa vào bóng đêm, đôi mắt đẹp đẽ hơi lạnh lùng nhưng điềm tĩnh. Khi ngước lên nhìn cô, trong mắt anh có sự cưng chiều rõ ràng.
Thân hình anh cũng rất đẹp.
"Chồng." Kiều Niệm trèo lên giường, ôm lấy vai anh làm nũng: "Anh đang đợi em à?"
"Mới ra sao?"
Thẩm Phương Thành ngửi mùi dầu gội trên tóc vợ, người cô cũng rất thơm tho, "Ừ."
Sự kết hợp giữa cô và Thẩm Phương Thành có chút bất ngờ. Ban đầu, cha Kiều Niệm là một doanh nhân nổi tiếng, Thẩm Phương Thành khi đó là con nuôi của ông. Sau này gia đình họ Kiều sa sút, anh đã cưu mang cô công chúa kiêu hãnh ngày nào.
Giờ đây Thẩm Phương Thành đã là một nhân vật không thể xem thường.
"Ở công ty mới em có quen không?"
Thẩm Phương Thành vỗ nhẹ vào mông của vợ, cúi đầu đón nhận nụ hôn của cô. Hai chiếc lưỡi dính chặt vào nhau quấn quýt triền miên trong khoang miệng.
"Ưm..."
Kiều Niệm lại nghĩ đến người sếp mà cô mới gặp sáng nay. Người phụ nữ vừa bị chồng thọc đến ướt át và trơn tru này bây giờ lại bắt đầu có những suy nghĩ da^ʍ đãиɠ.
Trong mắt người ngoài, chồng cô hoàn hảo không chê vào đâu được, thân phận cao quý lại còn vô cùng cưng chiều cô. Lẽ ra cuộc sống như vậy phải khiến cô thấy mãn nguyện, Kiều Niệm cũng nghĩ như vậy.
Nhưng lần đầu tiên nhìn thấy Cố Lạc, cô mới nhận ra con mãnh thú tăm tối trong tim mình dường như đang âm thầm tỉnh giấc.