"Cố tổng."
Kiều Niệm mặc một chiếc váy rất công sở, hai bầu ngực tròn trịa căng đầy lộ ra màu trắng nõn và đường cong quyến rũ. Cô đặt tài liệu lên bàn làm việc của Cố Lạc, trên mặt nở nụ cười rất chuyên nghiệp.
Như mọi khi, cô vừa xinh đẹp vừa quý phái.
"Đây là tài liệu Cao tổng nhờ tôi gửi cho anh."
"Ừm." Cố Lạc nhận lấy mà không quay đầu lại: "Trợ lý Kiều, tối nay chúng ta phải đi công tác, chuyến bay lúc bảy giờ tối. Nếu không có việc gì thì cô có thể bắt đầu chuẩn bị. À, Thư ký Triệu cũng sẽ đi cùng."
Trong khoảng thời gian này, khả năng xử lý công việc của Kiều Niệm rất mạnh mẽ, Cố Lạc rất hài lòng với năng lực của cô. Hơn nữa qua tiếp xúc, anh nhận ra người phụ nữ này còn rất hiểu chuyện, đối nhân xử thế cũng đàng hoàng, tự tin.
Có một mỹ nhân xinh đẹp và làm việc giỏi như vậy bên cạnh, Cố Lạc khó tránh khỏi có thiện cảm, tuy nhiên thiện cảm này chỉ dừng lại ở một mức độ nhất định, vì ai cũng biết trợ lý Kiều đã có chồng.
"Vâng."
Kiều Niệm xoay người rời đi, để lại một làn hương thơm chết người của người phụ nữ trưởng thành, quyến rũ.
Cố Lạc nhíu mày đưa tay xoa xoa thái dương. Bàn tay anh gân guốc rõ ràng, cơ bắp phân bố đều đặn, cơ thể toát ra vẻ mạnh mẽ và gợi cảm tuyệt đối, trên người anh còn có một khí chất quyến rũ khó tả.
Anh và Thẩm Phương Thành là hai kiểu đàn ông không giống nhau.
Kiều Niệm báo chuyện đi công tác cho chồng. Thẩm Phương Thành không ngờ vợ mình mới về nước chưa lâu đã lại phải đi xa, nhưng anh cũng không nói nhiều, chỉ dặn dò cô ở ngoài phải tự chăm sóc bản thân.
"Được rồi, em cúp máy đây, anh cũng phải tự chăm sóc mình. Chờ em về em sẽ bồi thường cho anh."
"Bồi thường thế nào?" Giọng anh nhẹ nhàng hỏi.
"Đương nhiên là lấy thân đền đáp rồi."
Má Kiều Niệm ửng hồng. Dù ngoài mặt nghiêm túc nhưng đầu óc người đàn ông này lúc nào cũng toàn chuyện sắc tình.
"Trợ lý Kiều, tình cảm thật mặn nồng nha."
Cô thư ký nhỏ thấy cảnh này, không nhịn được trêu chọc. Cô ta hoàn toàn không thể ngờ được chẳng bao lâu sau, trợ lý Kiều xinh đẹp quyến rũ này sẽ bị Cố tổng đè lên cặp mông quả đào, ra vào với tần suất cao, dùng cây gậy thịt lớn thọc cô trợ lý đã có chồng này một cách tàn bạo trên bàn làm việc.
Kiều Niệm khẽ mỉm cười, coi như đáp lại.
Chuyến bay khởi hành lúc bảy giờ, Cố Lạc đưa Kiều Niệm đến sân bay lúc năm giờ rồi nghỉ ngơi trong phòng VIP.
"Uống không?"
Thấy Kiều Niệm đang nhắm mắt dưỡng thần, Cố Lạc đưa hộp sữa cho cô, giọng nói trầm thấp như thường lệ: "Uống chút sữa để có sức lên máy bay, chuyến bay sẽ kéo dài mấy tiếng đồng hồ."
"Cảm ơn Cố tổng."
Kiều Niệm nhận lấy. Cố Lạc được coi là một cấp trên khá dễ gần, nhưng vì khí chất cá nhân nên Kiều Niệm không nghĩ anh thực sự là một người đàn ông hiền lành.
Khi đưa ra chỉ thị, anh luôn tỏ ra cứng rắn và quyết đoán.
"Trợ lý Kiều, cô rất sợ tôi sao?"
"Không có." Kiều Niệm không ngờ anh lại đột ngột hỏi một câu như vậy. Cô ngồi thẳng người dậy, má bất giác nóng lên, "Sếp là sếp, nhân viên vẫn phải có phong thái của nhân viên ạ."
Một ông chủ vừa uống sữa vừa trò chuyện với cô như thế này, Kiều Niệm quả thực chưa từng gặp bao giờ.
Sau này cô sẽ còn phát hiện ra, khi anh cởi đồ, anh còn có nhiều dáng vẻ khác mà cô chưa từng thấy.