Vùng Đất Khô Cằn (EABO)

Chương 3: Vùng Đất Khô Cằn (EABO)

Trước Sau

break

Mẫn Trì bước nhanh hơn.

Mùi hương mê người này sẽ khiến hắn động dục.

Hóa ra mùi hương trên người Phó Bách Khải chỉ là do bị ám vào, còn mùi hương thật sự lại là của Omega kia.

Nếu là vậy, Omega kia chắc chắn có quan hệ không hề bình thường với Phó Bách Khải, ít nhất cũng là ở chung, nếu không sao cả người lại vấn vít mùi hoa cúc thân thiết đến thế.

Vừa nghĩ tới mùi hương kia, Mẫn Trì cau mày, có chút muốn chửi thề.

Sao lại là Omega.

Sau khi tan làm, Mẫn Trì về nhà ba mẹ.

Hôm nay là một ngày hiếm hoi anh hai hắn không ở trong phòng thí nghiệm mà trở về ăn cơm cùng gia đình. Anh hai hắn là một Alpha, cũng như hắn, hiện tại vẫn chưa có bạn đời.

Lúc Mẫn Trì vào nhà, mọi người trong phòng khách đang nói chuyện.

"Ba, mẹ."

Chào hỏi anh trai xong, hắn ngồi xuống một bên.

Mẹ hắn đặt chiếc ly trong tay xuống, hỏi: "Tháng này con đã đi kiểm tra sức khỏe chưa?"

"Vẫn chưa, ngày mai con đi."

"Đừng quên đấy."

Việc kiểm tra sức khỏe mà mẹ hắn nói là kỳ kiểm tra định kỳ mỗi tháng của những Enigma chưa có bạn đời. Pheromone tích tụ trong cơ thể một Enigma thật sự rất nhiều, nếu trong thời gian dài không được giải phóng sẽ gây ảnh hưởng xấu đến cơ thể, ví dụ như tính cách trở nên hung hãn, công kích hơn, hoặc sẽ biến thành kẻ mà đầu óc chỉ toàn chuyện giao phối và xâm chiếm. Kỳ kiểm tra này thực chất là để lấy ra pheromone dư thừa trong cơ thể họ, phòng ngừa việc họ có thể gây ra hành vi nguy hiểm.

Nói tóm lại, tuy Enigma rất mạnh, gen cũng tốt, nhưng cũng rất dễ gây ra nguy hiểm.

Chính phủ vì để khống chế quần thể Enigma, đồng thời cố gắng phát huy giá trị sử dụng của họ, mỗi Enigma đủ mười hai tuổi đều sẽ bị tập trung đưa vào một trường học chuyên biệt. Ở trường, họ luôn được giáo dục để khắc sâu vào đầu những tư tưởng tốt đẹp.

Nói khó nghe hơn một chút, thật ra giống như bị tẩy não vậy.

Đương nhiên đây cũng là một sự hy sinh không thể thiếu vì quốc gia.

Bởi vậy, xét trên một phương diện nào đó, tính đạo đức của Enigma còn cao hơn người bình thường rất nhiều.

Sau khi đề tài này kết thúc, mọi người cũng không nói chuyện với nhau nữa mà làm việc riêng của mình. Không ai cảm thấy gượng gạo, mặt bằng chung của mỗi gia đình Alpha đều như vậy, rất ít khi xuất hiện cảnh vui vẻ hòa thuận. Dù sao đây cũng là sự khác biệt đối với các quần thể Beta và Omega, giới tính Alpha trời sinh đã khuyết thiếu gen "dịu dàng".

Ở phía bên kia, Phó Bách Khải cũng vừa từ công ty về nhà.

Vừa mở cửa ra, anh đã thấy người vợ Omega trên danh nghĩa từ phòng bếp đi ra, nở một nụ cười với mình: "Bách Khải, anh về rồi."

Phó Bách Khải dời tầm mắt đi, gật đầu, trong lòng tức nghẹn. Anh đưa áo khoác trong tay cho Omega, sau đó ngửi thấy mùi pheromone trên người cậu có hơi nồng.

Phó Bách Khải nhíu mày: "Cậu không uống thuốc à?"

Cậu trai hơi sững sờ, không dám nhìn vào mắt Phó Bách Khải: "Có uống..." Vừa dứt lời liền thấy Phó Bách Khải dường như rất yên tâm đi vào phòng, "rầm" một tiếng đóng cửa lại, còn khóa trái.

Cậu trai đứng tại chỗ, hai tay bấu vào nhau, trong lòng dâng lên một nỗi đau đến chết lặng.

Cậu luôn biết rất rõ, Phó Bách Khải không hề hài lòng với cuộc hôn nhân này.

Một năm trước, cậu và cha mẹ Phó Bách Khải đã cùng nhau sắp đặt cuộc hôn nhân này. Phó Bách Khải là người làm việc ở thành phố, còn cậu lại sinh ra trong một gia đình bình thường ở một thị trấn nhỏ. Theo lý mà nói, cậu vốn chẳng thể với tới Phó Bách Khải, nhưng do duyên số run rủi, cha mẹ Phó Bách Khải phát hiện cậu và con trai họ là định mệnh của nhau.

Sức hấp dẫn giữa một Alpha và một Omega được quyết định bằng độ tương thích pheromone. Nếu độ tương thích đạt tới 80% đã được tính là cực kỳ cao, huống chi là định mệnh trăm phần trăm.

Bạn đời có độ tương thích cao không chỉ có thể xoa dịu và trợ giúp lẫn nhau, mà ngay cả vấn đề tìиɧ ɖu͙© cũng tạo ra sản phẩm chất lượng tốt.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc