Vùng Cấm Tuyệt Đối (1V1, Trường Học H)

Chương 11: Lại nào

Trước Sau

break

Hơi thở của Trì Dã trở nên gấp gáp, ánh mắt lúng túng không biết nên đặt ở đâu. Bàn tay đang bám vào thành ghế khẽ siết chặt, cuối cùng chỉ thốt ra được hai chữ ngắn ngủi:

“Đẹp lắm.”

Thực ra, đây cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy cơ thể trần trụi của đối phương.

Lúc nhỏ, trời nóng bức, Trình Kiều, Trì Dã và Lục ŧıểυ Hổ thường xuyên cùng nhau ra sông bơi lội. Trong nhóm có cả nam lẫn nữ, nên cơ thể của nhau đã nhìn thấy vô số lần.

Trì Dã là người từ nơi khác chuyển đến. Trình Kiều vẫn còn nhớ khi đó làn da cậu ta trắng nõn, trông như một cô gái nhỏ, lại còn hay xấu hổ. Vì thế, cô đã xem cậu ta như em gái mà che chở. Mãi đến khi cởi áo xuống nước chơi đùa mới phát hiện cậu ta là con trai.

Nhưng giờ đây mọi thứ đã hoàn toàn khác.

Trì Dã nhờ thường xuyên chạy bộ và chơi bóng, làn da ngăm đi đôi chút, đường nét ngày càng rõ ràng, góc cạnh. Gương mặt điển trai đã chẳng còn chút gì nữ tính như trước.

Ngay cả cơ bắp trên người cũng tỏa ra mùi hormone nam tính đặc trưng.

Trình Kiều bỗng cảm thấy mặt nóng bừng.

Ngực để trần quá lâu khiến cô cảm thấy hơi lạnh. Đầu nhũ hoa lại có phản ứng lạ lùng dưới ánh nhìn của cậu ta.

Cô chỉ chăm chú nhìn bờ môi ướt át kia. Chỉ một thoáng, nhũ hoa mềm mại, yếu ớt bỗng trở nên căng cứng.

Cảm giác co rút từ đầu ngực lan ra, khiến cả da đầu cũng tê dại.

“Trì Dã…” Trình Kiều khẽ hé môi, ánh mắt ướt át nhìn cậu. “Cậu có thể ngậm nó một chút không?”

Bờ môi của cậu ta rất đẹp, viền môi rõ nét, màu sắc còn rực rỡ hơn cả cô, giống như hình dạng quả đào khiến người ta muốn hôn.

Trình Kiều nuốt nước bọt, nhẹ giọng: “Nó trông đáng thương lắm.” Sau đó lại hỏi: “Cậu có muốn hôn nó không?”

Bản năng chờ mong, nhưng cũng bản năng cảm thấy nguy hiểm.

Cô chưa từng làm chuyện này bao giờ. Dù đã thấy cơ thể của cậu ta vô số lần, nhưng dường như chuyện đó đã từ rất lâu rồi.

Trì Dã cũng chưa từng chạm vào cô ở đây. Nhưng con chó nhỏ Trì Dã chưa bao giờ từ chối cô cả.

Ánh mắt của Trình Kiều và cậu ta giao nhau, sự quyến rũ non nớt của cô gái tuổi mới lớn giống như một chiếc bẫy ngọt ngào.

Biết rõ là nguy hiểm, nhưng vẫn muốn thử.

Khi Trình Kiều nghĩ rằng cậu ta sẽ lại làm lơ mình như trước, thì Trì Dã bất ngờ chống người dậy, một tay giữ chặt eo cô.

Cô bị kéo vào lòng, hai chân quỳ gối hai bên, đùi trong cọ sát vào quần vải thô của cậu ta, cảm giác hơi đau nhưng nhiều hơn là tê dại.

Trì Dã nhắm mắt, ngậm lấy một bên nhũ hoa mềm mại. Đầu ngực phớt hồng nổi bật trên làn da trắng như tuyết, giống như một quả anh đào nhỏ đầy hấp dẫn.

Mềm mại tan ngay trong miệng. Điểm nhỏ mê hoặc kia dưới sự trêu chọc của cậu ta càng lúc càng căng cứng.

Trình Kiều không thể giữ thăng bằng, đành ôm lấy đầu cậu ta. Tai của Trì Dã lộ ra ngoài, đã đỏ ửng như sắp nhỏ máu.

“Thế này được không?” Trì Dã ngước mắt nhìn cô.

Rõ ràng giọng nói và biểu cảm đều ngoan ngoãn đến không thể tin được. Vẫn là con chó nhỏ ngày nào cô quen thuộc, nhưng trong ánh mắt kia lại ẩn chứa một khao khát chưa từng có.

Sự áp chế, mãnh liệt, và mâu thuẫn hòa quyện, trực tiếp chạm đến trái tim cô.

Trình Kiều khẽ rêи ɾỉ, khuôn mặt đỏ bừng. Cô gật đầu.

Trì Dã ngậm lấy nhũ hoa trong miệng, đầu lưỡi ép sát, dùng răng nhẹ nhàng cắn rồi liếʍ qua như đang trấn an.

Cảm giác tê dại kỳ lạ nhanh chóng lan khắp cơ thể.

Mồ hôi bắt đầu rịn ra ở sống mũi, đôi mắt sáng long lanh.

“Muốn nữa.” Trình Kiều ngồi trên đùi cậu ta.

Chiếc ghế nhỏ dường như không đủ chỗ cho hai người, nhưng khi được cậu ta ôm lấy, mọi việc đều trở nên dễ dàng.

Khuôn mặt Trì Dã áp sát vào ngực cô. Một bên nhũ hoa được ngậm qua càng đỏ thắm, lấp lánh vệt nước bọt dưới ánh sáng mờ ảo.

Bình thường, Trình Kiều lúc nào cũng làm bộ ŧıểυ thư, sai bảo cậu ta đủ chuyện, bắt cậu ta đi hướng đông không dám đi hướng tây. Lúc bảo vệ thì lại mạnh mẽ như nữ hiệp giang hồ.

Thế nhưng lúc này, giọng nói của cô dịu dàng mềm mại: “Trì Dã, bên này nữa.”

Trình Kiều ưỡn ngực, đưa bên còn lại đến trước mặt cậu ta. Nhũ hoa đã hoàn toàn căng cứng, nhẹ nhàng lướt qua khóe môi khiến tay cậu ta đang đặt trên hông cô siết chặt hơn.

Không biết có phải là ảo giác không, nhưng ánh mắt cậu ta dường như tối lại.

“Thế này sao?” Trì Dã đưa lưỡi ra, nhẹ nhàng ép vào đầu ngực rồi cuốn vào miệng.

Trình Kiều khẽ rên, bàn tay vuốt ve mái tóc ngắn cứng của cậu, lại càng ôm chặt hơn.

Thân dưới nóng ran, một thứ gì đó chảy ra khiến cô càng thêm bứt rứt.

“Trì Dã…” Giọng Trình Kiều gần như nghẹn ngào, đôi mắt ươn ướt nhìn cậu ta. “Tôi… hình như tôi vừa ŧıểυ ra rồi.”

Cơ thể cô trần trụi ngồi trên người cậu ta.

Phần cứng rắn của Trì Dã đã nhô lên từ lâu, cách lớp vải chạm vào giữa mông cô.

Dòng mật ngọt rỉ ra, thấm ướt cả quần cậu ta.

Trì Dã cảm thấy cổ họng khô rát, nhưng bàn tay đặt sau eo cô vẫn giữ nguyên.

“Em ŧıểυ ra ở đâu?” Cậu ta ngẩng đầu, vẫn ngậm lấy nhũ hoa, giọng nói khàn khàn mơ hồ. “Kiều Kiều… Em ŧıểυ ở đâu?”

break
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc