Vui Đùa Trong Mưa

Chương 8: Vui Đùa Trong Mưa

Trước Sau

break

''Tôi thích phụ nữ dùng miệng làm cho tôi'' Khóe môi cong lên, nhưng giọng nói mang vẻ hung hăng không cho từ chối.

Cảnh Nhiên nhìn về phái dươиɠ ѵậŧ của Kỳ Tiễn, lập tức hít vào một ngụm khí lạnh.

Cho tới tận bây giờ, đây là dươиɠ ѵậŧ lớn nhất mà cô từng thấy, vừa to vừa dài, bốn bề quấn gân xanh vô cùng dữ tợn, như thể một giây sau sẽ phun trào ra vậy, quy đầu to như cây nấm bung dù, sáng lóng lánh, khoan hãy nói, nhìn thì còn có chút...đẹp mắt.

Cảnh Nhiên đương nhiên không thể từ chối yêu cầu của kim chủ.

Cô ngồi xổm người xuống, duỗi cái lưỡi mềm mại ra, đầu tiên là chạm lên bao tinh hoàn tiếp nối gốc rễ của dươиɠ ѵậŧ.

Dè dặt lại mang theo nhiệt độ ấm áp, chỉ vừa mới chạm vào, Kỳ Tiễn đã sướиɠ đến toàn thân đều run rẩy, dương vậy cũng không nhịn được mà run lên, trong mã mắt lập tức rịn ra từng chút từng chút chất lỏng.

Kỳ Tiễn híp híp mắt, quan sát người phụ nữ dưới thân. Mặt cô không thay đổi mà liếʍ láp dươиɠ ѵậŧ của hắn, giống như liếʍ láp một món hàng lạnh như băng.

Hắn cong môi cười cười, cắt ngang động tác của cô.

Cảnh Nhiên ngẩng đầu nhìn về phía hắn, vẻ mặt mờ mịt, chẳng lẽ khiến hắn không dễ chịu sao?

Kỳ Tiễn thu dươиɠ ѵậŧ lại vào quần, kéo khóa quần, cúi người, cười nói bên tai cô: ''Chúng ta đi khách sạn, từ từ chơi''

Cảnh Nhiên hoảng sợ chớp mắt, vội vàng nói: ''Anh Tiễn, tôi không hoạt động công khai''

''Ồ? Không hoạt động công khai?'' Kỳ Tiễn nhíu mày, móc bóp ra, lấy ra một xấp tiền: ''Năm ngàn?''

Tròng mắt Cảnh Nhiên không hề bị lay động.

Kỳ Tiễn tiếp tục cười, lại lấy ra một xấp tiền từ trong ví: ''Mười ngàn?''

Cảnh Nhiên nhìn xấp tiền thật dày, lại tiếp tục nhìn về phía Kỳ Tiễn ánh mắt tình thế bắt buộc, do dự một lát, cuối cùng vươn tay, vừa nhận tiền vừa gật đầu.

Kỳ Tiễn đưa tay ôm Cảnh Nhiên lên, đứng dậy lớn tiếng người nói với mọi người trong phòng: ''Các anh em từ từ chơi, ghi sổ thanh toán cho tôi!''

''Nhanh vậy anh Tiễn đã muốn đi rồi sao?'' Có người trong phòng ngạc nhiên.

Kỳ Tiễn không trả lời, kéo cổ tay Cảnh Nhiên đi thẳng ra khỏi phòng.

Trên lầu là khách sạn xa hoa, Kỳ Tiễn dẫn theo Cảnh Nhiên đi thẳng lên lầu, mở ra một căn phòng với giường lớn sang trọng.

Khẩu giao

''Cô đi tắm trước hay tôi?'' Vào phòng, Kỳ Tiễn nói câu này đầu tiên.

Cảnh Nhiên rủ mắt: ''Anh trước đi''

''Được''

Nhân thời gian Kỳ Tiễn đi tắm, Cảnh Nhiên lấy điện thoại ra, bấm gọi cho bà.

Điện thoại được kết nối, giọng của Cảnh Nhiên ngọt hơn mấy phần: ''Alo, bà ơi''

''Nhiên Nhiên, chuyện gì vậy?'' Giọng già nua ấm áp truyền đến.

''Bà nội, đêm nay trong cửa hàng rất bận rộn, con sẽ tan làm trễ một chút, con có bạn học ở gần chỗ này, định tối nay sẽ tới chỗ cậu ấy ở tạm, đêm nay sẽ không về''

''Tới nhà bạn học sao, bạn học nữ à?''

''Chắc chắn là vậy rồi, bà nội''

''Được, tan làm muộn về nhà cũng không an toàn. Không ngờ con tới trường mới có mấy ngày đã có bạn, thật tốt. Nhớ là tới nhà khác cũng đừng làm phiền người ta đấy!''

''Con biết rồi bà nội, bà ngủ sớm đi, đừng quên uống thuốc''

''Được. Vậy con mau đi đi, đừng quá vất vả''

''Được rồi bà''

Cúp điện thoại xong chưa đầy một lát, Kỳ Tiễn đi ra từ phòng tắm mông lung sương mù.

Cảnh Nhiên quay đầu, trông thấy trên người hắn không mặc quần áo, chỉ quấn một cái khăn tắm trên hông, còn xô lệch lỏng lẻo, lộ ra chút lông mu như ẩn như hiện, hướng lên trên một chút là đường vân cơ bụng rắn chắc, không lúc nào là không tỏa ra hormone nam tính.

Kéo lệt xệt dép lê, lười biếng đi tới bên cạnh Cảnh Nhiên.

Đầu tóc vừa lau sạch lộ ra vẻ vừa khoa trương vừa cuồng ngạo.

''Tới phiên cô'' Kỳ Tiễn cong môi, trong giọng nói tràn đầy ý cười tà.

Cảnh Nhiên hít sâu một hơi, đứng dậy đi tới phòng tắm.

''Tẩy sạch lớp trang điểm đi, tôi không thích làm với người trang điểm quá đậm'' Kỳ Tiễn lười biếng nói.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc