Thân thể Cảnh Nhiên hơi dừng một chút, cúi đầu trầm thấp lên tiếng: ''Ừm'' Sau đó bước vào phòng tắm.
Kỳ Tiễn nằm lên giường lớn xa hoa, lười biếng đốt một điếu thuốc, nuốt mây nhả khói, híp mắt nhìn về phía phòng tắm thủy tinh hơi mở, thân thể xinh đẹp hoàn hảo của con gái, đang nghiêm túc lau rửa mỗi một chỗ trên thân thể, cẩn thận tỉ mỉ.
Làm thế nào đây, chỉ nhìn như vậy thôi mà dươиɠ ѵậŧ đã cứng đến mức thấy đau.
Kỳ Tiễn cong môi cười một tiếng, lần nữa hít vào một hơi khói, ngăn chặn con dã thú trong lòng đang muốn bộc phát ra.
Cảnh Nhiên trùm khăn tắm đi ra, đứng ở cuối giường, chờ Kỳ Tiễn sắp xếp.
Kỳ Tiễn cười, dụi tắt điếu thuốc trong tay, dáng vẻ dù bận vẫn ung dung nhìn về phía cô.
''Làm ở Hoàng Thành bao lâu rồi?''
Cảnh Nhiên khôi phục giọng điệu lạnh nhạt, trung thực trả lời: ''Cuối tuần trước làm hai ngày, hôm nay là ngày thứ ba''
''Đã ra ngoài với bao nhiêu người rồi?''
''Tôi không đi khách, tôi chỉ khẩu giao hoặc dùng tay cho khách thôi''
Mặc dù đáp án này đã khá hơn nhiều so với tình hình mà Kỳ Tiễn nghĩ, nhưng vẫn khiến giữa lông mày hắn nhịn không được mà khẽ nhíu lại.
''Tại sao phải làm cái này?''
''Tôi thiếu tiền''
''Thiếu tiền? Thiếu tiền mà cậu lại đi học ở trường tư chúng ta à?'' Kỳ Tiễn nhếch môi tiếp tục truy hỏi.
Cảnh Nhiên cắn cắn môi, trả lời: ''Hiệu trưởng miễn giảm hơn một nửa học phí cho tôi''
''Miễn giảm học phí?'' Kỳ Tiễn nở nụ cười khinh thường ''Lão già thối tha này, thế mà sau lưng còn có một mặt khác''
Hắn vẫy vẫy tay với Cảnh Nhiên: ''Tới đây''
Cảnh Nhiên nghe lời leo lên giường, nửa quỳ bên eo Kỳ Tiễn, hơi cúi đầu, hiếm thấy có chút ngoan ngoãn.
''Cậu có thể giúp tôi giữ bí mật chuyện này được không?'' Giọng của Cảnh Nhiên mang theo thận trọng cẩn thận.
Kỳ Tiễn nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn hiếm thấy của cô, cong môi cười: ''Có thể, chỉ cần cậu phục vụ cho tôi vui vẻ''
''Được'' Cảnh Nhiên ngoan ngoãn gật đầu.
Trên mặt Kỳ Tiễn vẫn mang theo nụ cười hững hờ, nhưng nếu nói trong lòng không thất vọng thì là giả.
Không ngờ cô gái có khí chất xuất trần trong trường vậy mà lại tới làm cái loại chuyện này.
Còn hắn cũng là mắt bị mù, vậy mà lại muốn loại con gái này làm bạn gái của hắn!
À, nên thấy may mắn vì sớm phát hiện được bộ mặt thật của cô không nhỉ?
Kỳ Tiễn nói: ''Vậy trước tiên thì khẩu giao cho tôi đi''
Cảnh Nhiên khẽ gật đầu, nhẹ nhàng cởi khăn tắm giữa háng hắn ra, trong nháy mắt dươиɠ ѵậŧ to dài bật lên từ trong đám rừng, ngẩng đầu gật gật chào hỏi với cô.
Cảnh Nhiên lại lần nữa dao động vì độ thô to của dươиɠ ѵậŧ này.
Cô khẽ nâng mắt, thấy Kỳ Tiễn vẫn là dáng dấp ung dung, chờ cô phục vụ, cô không do dự nữa, cúi người, duỗi đầu lưỡi phấn hồng ra liếʍ lên dươиɠ ѵậŧ lớn.
Cảm xúc trơn mềm ấm áp lần nữa khiến toàn thân Kỳ Tiễn sung sướиɠ,mã mắt chảy ra chất lỏng trong suốt, rất nhanh bị Cảnh Nhiên từng chút từng chút liếʍ sạch.
Xung quanh dương vậy dính một lớp nước bọt trong suốt, ánh đèn chiếu xuống, phản chiếu ra chút ánh sáng. Rốt cuộc Cảnh Nhiên ngậm quy đầu như cây nấm lớn kia vào miệng, vuốt ve lên xuống, dùng sức bao bọc hút lấy. Nhưng vì dươиɠ ѵậŧ của Kỳ Tiễn rất lớn, Cảnh Nhiên thật ra vuốt ve hơi khó khăn, chỉ có thể dốc hết sức lực để khiến Kỳ Tiễn dễ chịu.
Tựa ở đầu giường, rũ mắt nhìn Cảnh Nhiên thuần thục dưới dươиɠ ѵậŧ của hắn, loại tâm lý chinh phục này chọc cho Kỳ Tiễn rất vui vẻ. Nhưng cảm nhận được đầu lưỡi Cảnh Nhiên mυ"ŧ loạn không theo quy tắc gì trên dươиɠ ѵậŧ của hắn, động tác kia rõ ràng rất không lưu loát nhưng lại muốn nỗ lực hết sức đến mức thành thạo.
Kỳ Tiễn hơi nhíu nhíu mày.
''Cậu khẩu giao như vậy cho mấy người khách khác à?''
Cảnh Nhiên khó khăn phun dươиɠ ѵậŧ ra, còn kéo theo nước bọt, chảy thẳng lên drap giường màu trắng.
Cô thở dốc, ngước mắt không hiểu nhìn Kỳ Tiễn.
''Cậu không thoải mái sao?''