“Hạ Ly, cậu tránh ral” Hạ Gia Huy chau mày, mặc dù viết Võ Trường Quang chẳng qua đang dùng kế khích tướng, nhưng mà cậu không thể đặt Lâm Hạ Ly vào tình huống nguy hiểm
“Không tránh!” Lâm Hạ Ly kiên định nói, sau đó trừng mắt nhìn sang Võ Trường Quang.
Võ Trường Quang không hề rời mắt, mở miệng nói với tên nhóc đi theo bên cạnh: “Kéo cô ấy ra cho tao, nhẹ tay một chút đừng có làm cô ấy bị thương”
Hai anh em nhanh chóng kéo Lâm Hạ Ly sang một bên nhưng Võ Trường Quang đột nhiên cởi áo khoác, hung hăng nhìn Hạ Gia Huy, nói.
“Hừ, thằng nhóc thúi, tôi đã sớm nhìn cậu không vừa mắt rồi. Hôm nay chúng ta thù mới hận cũ tính luôn một lần đi.
Hạ Gia Huy phớt lờ lời khiêu khích của Võ Trường Quang mà nói.
“Cậu buông Hạ Ly ra trước đã”
Những ân oán giữa bọn họ từ lâu đã không được giải tỏa rõ ràng nhưng Hạ Ly vô tội.
‘Võ Trường Quang bất ngờ đấm thẳng vào mặt Hạ Gia Huy: “Hạ Ly, một đứa thấp hèn bại hại như cậu có thể gọi sao”
“Võ Trường Quang, cậu điên rồi sao? Buông tôi ra” Lâm Hạ Ly nhìn Hạ Gia Huy bị đánh mà quát Võ Trường Quang.
Nhưng Võ Trường Quang không thèm đếm xỉa đến cô, thay vào đó anh lại đấm vào mặt Hạ Gia Huy, Hạ Gia Huy lấy tay nhẹ nhàng lau vết máu trên khóe miệng.
Đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén nhìn Võ Trường Quang trước mặt, Võ Trường Quang bị cậu nhìn như vậy không tự chủ lùi về phía sau, có chút chột dạ.
Nhưng sau khi phản ứng lại, cậu ta bước tới, đè chặt vai Hạ Gia Huy.
Một thằng nhóc nghèo nàn này có cái gì phải sợ?
“Tôi nói lại lần nữa mau buông Lâm Hạ Ly ra” Hạ Gia Huy bất ngờ hất tay Võ Trường Quang ra rồi nhanh chóng xoay người đá vào bụng Võ Trường Quang khiến cậu ta ngã như chó đớp phân. Dáng vẻ Hạ Gia Huy rất gầy nhưng sức lực cũng không kém những người khác.
Võ Trường Quang không ngờ Hạ Gia Huy vốn chưa bao giờ tranh cãi với người khác lại dám phản kháng, thậm chí còn khiến cậu ta xấu hổ trước mặt Lâm Hạ Ly.
Võ Trường Quang nổi giận đùng đùng tát vào mặt Hạ Gia Huy nhưng bị Hạ Gia Huy dễ dàng tránh thoát, Hạ Gia Huy quay lại đá Võ Trường Quang ngã xuống lăn đất lần nữa.
‘Võ Trường Quang phát hiện cậu ta thực sự không đánh lại Hạ Gia Huy liền quay sang đám đàn em bên cạnh hét.
“Còn đứng đó làm cái gì nữa mau tới đây giúp tôi đánh chết tên này!”
Mấy đứa đàn em nghe Võ Trường Quang nói vậy lập tức chạy tới chỗ Hạ Gia Huy động tay động chân đấm đá loạn xạ. Mặc dù võ nghệ của Hạ Gia Huy cũng không tệ nhưng song toàn khó địch bốn tay nên dần dân liền yếu thế hơn, còn Lâm Hạ Ly thì vẫn bị bọn họ giữ chặt đè lên tường không thể động đậy.
Một bên khác, bởi vì điện thoại của Lâm Hòa Phong bị giáo viên lấy đi nên không thấy tin nhắn của Lâm Hạ Ly, nhìn vẻ mặt ai oán của Chí Linh đang đi tới văn phòng chủ nhiệm, cậu chạy đến lớp tìm Hạ Ly.
Nhưng khi bước đến lớp của Lâm Hạ Ly, cậu bé phát hiện Lâm Hạ Ly đã rời đi từ lâu, trong lớp chỉ còn lại một số học sinh đang quét dọn.
Cô gái nhỏ này, sao hôm nay không đợi cậu cùng về?
Lâm Hòa Phong có chút nghỉ ngờ hỏi “Bạn học cho tôi hỏi cậu có biết Lâm Hạ Ly đã đi đâu rồi không?”
Học sinh đang lau bảng đen quay đầu lại suy nghĩ một hồi rồi nói với Lâm Hòa Phong.
“Hạ Ly, chắc là cô ấy đi ăn kem rồi, chính là quán kem ở đường đăng sau trường đấy. Cô ấy không nói cho anh biết sao?”
Lâm Hòa Phong gật đầu cảm ơn với bạn cùng lớp rồi quay lưng bỏ đi.
Lúc này anh mới nhớ ra tin nhản trên lớp, chắc là Hạ Ly nói với cậu chuyện này nhưng cậu bé không ngờ lại để Chí Linh chịu tội giùm.