“Cậu bạn này nói có lí lắm, xem ra cũng thành thạo chuyện làm ăn lắm, hai vị là người Việt Nam, nếu đã từ xa đến rồi, tôi vẫn không chịu nể mặt thì hoá ra lại là do tôi không biết ý, người làm vì lợi ích, trước giờ đều thế, hai vị hãy đi theo tôi”
Lâm Quân nhìn Hà Dĩ Phong một cái, đi vào thang máy cùng Cetina.
“Thư kí, rót trà! Mời hai vị ngồi!”
Cetina nhìn nhìn ghế sô pha màu đen ở bên cạnh một cái, lại nhìn Lâm Quân và Hà Dĩ Phong, làm động tác mời ngồi.
“Hai vị lần này tới đây rốt cuộc là muốn bàn chuyện làm ăn gì, bây giờ nói đi!”
Đôi mắt phượng của Cetina mang theo sự ôn hoà và nụ cười, nhận lấy trà từ tay trợ lí, đặt trước mặt Hà Dĩ Phong và Lâm Quân, mắt nhìn chăm chăm vào Lâm Quân ở trước mặt.
“Bà Cetina quả nhiên thông minhI”
Lâm Quân cười cười, cầm chén trà nhấp một ngụm, động tác thành thạo, nhẹ nhàng, dường như không hề căng thẳng, ngước mắt đối diện với Cetina, như đang suy nghĩ điều gì.
“Trà xanh loại mới nhất, bà Cetina cũng thích kiểu này sao?”
“Ở nước ngoài, trà đem từ Việt Nam tới, thi thoảng uống cũng thấy thân thiết lắm, đặc biệt là khi có đối tác người Việt đến, tôi sẽ pha cho họ một ly, người nước ngoài uống thì không có ý nghĩa gì, họ không biết uống trà, cho nên không ngẫm ra vị”
“Đương nhiên, trà giống người, mỗi người có khẩu vị khác nhau, bà Cetina đã đồng ý để chúng tôi tới đây, chứng tỏ chúng ta cùng đường”
Nghe Lâm Quân nói thế, Cetina đặt ly trà xuống, nhìn anh bằng ánh mắt hứng thú.
“Vậy Tổng giám đốc Lâm vẫn chưa nói với tôi muốn hợp tác gì với tôi đó!”
“Nghe nói công ty Bắc Hải gần đây có một mối làm ăn về da, xuất khẩu ra nước ngoài! Số lượng tương đối lớn, đây cũng là một miếng thịt béo, chắc cũng đã có không ít người tranh giành hợp đồng này!”
Lâm Quân híp mắt, như một con sư tử đang tìm con mồi.
“Ồ, đơn này trong mắt người khác cũng coi là lớn, nhưng với người như Tổng giám đốc Lâm, Tổng giám đốc Hà đây thì đây cũng chỉ là đơn nhỏ thôi, sao coi là miếng thịt béo được? Vả lại hai vị tự mình tới đây, chắc chuyện này không đơn giản thế! Hai vị thế này quả thực khiến tôi khó có thể tin được dụng ý của hai vị!”
Tuy Cetina là phụ nữ nhưng khí thế không kém ai, mỗi cử chỉ đều rất thanh lịch, sắc sảo, khiến cho Lâm Quân và Hà Dĩ Phong không thể không kính trọng.
“Bà Cetina vẫn luôn thăm dò nguyên nhân hợp tác của chúng tôi, chẳng lẽ chỉ vì bà lo lắng về thành ý hợp tác của chúng tôi sao? Chắc không phải nhỉ?”
“Đương nhiên không phải, nói thật, mối làm ăn này đã có công ty tìm tới tôi, muốn hợp tác, vả lại tôi cũng đã đồng ý nói chuyện với đối phương rồi, dù sao họ cũng rất có thành ý Cetina nhìn Lâm Quân, nói một cách từ tốn.
“Nếu đã thế, nếu như chúng tôi nói chúng tôi nhất định phải lấy được đơn này, đồng thời chấp nhận ra giá cao hơn năm phần trăm sao.
với bên kia thì sao?”
Lâm Quân nhìn Hà Dĩ Phong một cái, đồng thời nhìn Cetina, đề ra điều kiện hấp dẫn.
“Năm phần trăm!”
Trong mắt Cetina có sự vui mừng, sau đó lại trầm xuống, mắt bà cong cong nhìn Lâm Quân.
“Giám đốc Lâm quả nhiên ra tay hào phóng, chỉ là không biết đối phương đã đắc tội gì Tổng giám đốc Lâm, mà Tổng giám đốc Lâm phải báo thù như thế?”
Rốt cuộc là chủ của công ty, một người phụ nữ có thể đi tới bước này, ít nhiều cũng có bản lĩnh, Cetina có thể nhìn ra tâm tư của mình, Lâm Quân cũng không ngạc nhiên.
Nhưng đương nhiên, Lâm Quân không định giấu bà ta, ngược lại gật đầu, thản nhiên thừa nhận: “Bà đã đoán được rồi, vậy lần làm ăn này không biết bà có định làm không?”