Âm thanh, động tác, không gì không ẻo lả, khiến rất nhiều người nhìn ra, đầu Lâm Quân toàn vạch đen, chỉ muốn quay người rời đi, không quen biết gì với Hà Dĩ Phong ngay lập tức.
“Ai là chị chứ!”
Người đẹp nọ đỏ mặt, ngườm Hà Dĩ Phong một cái.
“Bà chủ, bà chủ tới rồi, ở đó.”
Đột nhiên, người đẹp nọ chỉ ra nơi không xa, thấy một người mặc đồ công sở, đeo kính râm, nhưng vẫn toát ra khí chất của người phụ nữ Việt Nam đang đi tới gần.
Chắc khoảng bốn mươi tuổi, da dẻ rất đẹp, ăn mặc tinh tế, có thể thấy địa vị thân phận quả thực không thấp.
“Bà Cetina, xin đợi một chứ Hà Dĩ Phong vội vàng chạy lên chặn người phụ nữ Việt Nam đó.
“Cậu là ai?”
Bà ta lùi về sau một bước, rõ ràng là bị Hà Dĩ Phong xông đến làm sợ hãi, mấy người bảo vệ xông lên bao vây Hà Dĩ Phong.
“Bà Cetina, đừng hiểu nhầm, tôi tới đây là để bàn chuyện hợp tác với bà”
Hà Dĩ Phong giãy giụa khỏi tay bảo vệ, bà ta tháo kính râm xuống, mắt phượng quét qua Hà Dĩ Phong một cái, sau đó cười tao nhã.
“Bàn chuyện hợp tác?”
“Bà, bà Centina đúng không?”
Lâm Quân năm lấy cơ hội, lên trên chìa tay ra, Nhật Linh nhìn về phía Lâm Quân, rốt cuộc cũng nhìn thấy nhân vật có tiếng, bà ta nhìn một cái đã biết Lâm Quân thân phận bất phàm, đương nhiên cũng lịch sự bắt tay với Lâm Quân một cái.
“Chào bà, tôi là Lâm Quân, là Tổng giám đốc của tập đoàn Lâm thị, công ty mẹ ở Việt Nam, tập đoàn An Đức chính là công ty con chúng tôi thành lập ở nước Mỹ, tin rằng trước kia từng hợp tác với quý công ty.
Cậu ta là Giám đốc của tập đoàn Hà thị, lần này chúng tôi tới đây để bàn chuyện hợp tác với quý công ty, nếu như đã mạo phạm, mong bà Cetina tha lỗi!” Lâm Quân từ tốn nói, bộ dạng lịch sự khiến người ta không nhịn được mà tán thưởng.
“Lâm Quân, tập đoàn An Đức!”
Cetina nhìn Lâm Quân một cái, mắt híp lại.
“Có ấn tượng, có ấn tượng, nhưng nếu Tổng giám đốc Lâm muốn bàn chuyện hợp tác thì hẹn lịch với tôi là được rồi, việc gì phái tới thế này, thành ra hiểu nhầm”
Cetina vẫy tay, mấy người bảo vệ ban nãy có thái độ phòng bị với Lâm Quân cũng lần lượt rời đi.
“Bà Cetina, lần này là chúng tôi sai, đã mạo phạm rồi, nhưng lần hợp tác này hơi gấp gáp, không thể không làm thế” Lâm Quân xin lỗi, gật đầu, nếu nói thật, bản thân đúng là một vị khách lỗ mãng.
nếu tôi nhớ không nhầm thì sản nghiệp của Tổng giám đốc Lâm là ở khắp các nước, đến cả tập đoàn An Đức cũng đứng đầu thành phố, chẳng lẽ lại sợ không tìm được đối tác, mà lại phải khiêm tốn hợp tác với công ty Bắc Hải chúng tôi, khiến tôi không hiểu nổi.”
Sắc mặt Cetina dò hỏi, nhìn Hà Dĩ Phong và Lâm Quân.
“Bà Cetina, không thể nói thế được, trong chuyện làm ăn, chỉ cần có tiền thì cần gì quan tâm với nguyên nhân và lí do hợp tác đẳng sau! Thứ bà muốn là tiền, chúng tôi đương nhiên cũng có lí do của chúng tôi, nhưng có tiện nói cho bà không thì lại là chuyện của chúng tôi, đúng không?”
Hà Dĩ Phong không nhịn được mà nói, Lâm Quân không nói thì anh ta sẽ nói thau.