Phó Dật Bạch lau mặt, nụ cười trên mặt dần nhạt đi, “Lão tứ muốn ngoại tình à?”
Anh ta a một tiếng: “Sao tôi nhớ rõ, cậu ấy kết hôn từ hai năm trước rồi mà.”
“Vậy cậu từng gặp vợ cậu ấy chưa?”
“Chuyện đó thì chưa.”
“Cậu ấy từng làm hôn lễ không?”
“… Cũng không có.” Buồn bực, lúc trước biết lão tứ không hé răng chuyện mình kết hôn, Phó Dật Bạch vô cùng tức giận, sau đó anh ta biết lão tứ không mời một ai, trong lòng mới cân bằng một chút.
Cố Đình Thâm nâng cằm, chỉ về phía cửa trống không ở đằng xa, “Cậu ấy giữ mình trong sạch như vậy, cậu từng thấy cậu ấy chủ động trêu chọc người phụ nữ nào chưa.”
“Dừng, tôi chưa nói gì hết, muốn đoán mò là chuyện của cậu, ngàn lần đừng kéo tôi xuống nước.”
Cố Đình Thâm đi về phía cái ghế ngồi xuống, cầm lấy chiếc đũa ăn hai miếng cơm, vừa rồi bận lâu như vậy, đồ ăn đã sớm nguội rồi, may mà cơm trắng vẫn để trong nồi cơm điện, tốt xấu gì cũng ăn lót bụng.
Phó Dật Bạch không có tâm tư ăn cơm, sau khi trêu chọc vài ba câu, lúc này trong lòng rất ngứa ngáy, liền lấy điện thoại ra, gọi cho thám tử tư nhân mình quen, lúc mở miệng lại sợ rồi.
Dám điều tra việc riêng của Nam Cảnh Thâm, trừ phi anh ta chê đầu để trên cổ lâu quá rồi, chán sống!
…
Đi ra bên ngoài, vốn không cần phải cẩn thận đi tìm, chỉ liếc mắt một cái là thấy người đàn ông hút thuốc đang đứng bên cạnh xe.
Thấy cô đi từ trong cửa xoay tròn ra, cơ thể đứng phía trước Maybach không có ý di chuyển, đôi mắt thâm thúy sáng rực xuyên qua màn đêm, nhìn chằm chằm cô không chớp mắt, giống như đang đợi cô đi qua.
Đợi khoảng cách gần hơn, anh hít điếu thuốc một hơi cuối cùng, sau đó ngón trỏ đặt lên ngón giữa, lại xoay tròn, vê tắt điếu thuốc đi.
Ý Ý chạy tới trước mặt anh, gương mặt cô đỏ bừng, hơi thở còn gấp gáp, không đợi tới gần, liền cảm nhận được cảm giác áp lực mà anh mang tới, hô hấp của cô khẩn trương hơn, nhút nhát ngửa đầu, cố gắng tìm đúng đối diện tầm mắt anh, “Nam Tứ gia, chuyện vừa rồi, cảm ơn anh.”
“Hợp đồng 8000 vạn, cô lấy gì cảm ơn tôi.” Đôi môi mỏng của anh khẽ mở, giọng nói trầm thấp mê hoặc lòng người, nhưng giọng điệu rất lạnh nhạt.
Trong lòng Ý Ý cảm thấy khiếp sợ, cô khẩn trương nuốt một ngụm nước bọt, vẻ mặt vô cùng căng thẳng, “Tôi, tôi không đền nổi…”
“A.” Anh cười khẽ, quá nhanh, ngay cả tiếng cười là vui hay giận đều khiến người ta không có cơ hội nắm bắt được.
Bỗng nhiên cơ thể cao lớn hơi nghiêng xuống, hơi thở nam tính tràn ngập tính xâm lược đè từ đỉnh đầu xuống, cơ thể người đàn ông cao lớn rắn rỏi, ngay cả ánh sáng ở phía sau đều bị chặn lấy, bóng mờ dưới đôi vai dày rộng bao cơ thể cô lại.
“Tôi có nói muốn đòi tiền cô sao?”
Ý Ý khẩn trương nuốt một ngụm nước bọt, không ngờ anh sẽ hào phóng tới mức không cần 8000 vạn này, trên mặt cố duy trì trấn định, nhưng mới mở miệng, giọng nói run rẩy đã bán đứng chính mình, “Vậy anh muốn gì?”
Anh nheo mắt, “Cô có thể bồi thường thịt.”
“Tứ tứ tứ tứ tứ… Tứ gia!” Cô lập tức bị dọa thành lắp bắp.
Nhưng hai chân không thể di chuyển nổi một bước, cũng không dám cử động, cứ đứng thẳng tắp như vậy, đôi mắt to nhìn thẳng anh, trái tim đập thình thịch.
“Anh nói đùa đúng không?”
“Cô cảm thấy tôi giống nói đùa lắm à?”
… Không giống.
Hơn nữa, anh rất nghiêm túc.
Đôi mắt anh nhìn chằm chằm cô không chớp, giống như định ép cô đồng ý.