Vị Khách Đầu Tiên Của Tôi Lại Là Bạn Học

Chương 10: Vị Khách Đầu Tiên Của Tôi Lại Là Bạn Học

Trước Sau

break

Lúc này Kỷ Thu mới có dịp nhìn kỹ người đàn ông bên cạnh. Gương mặt góc cạnh pha chút non nớt, có lẽ tuổi không lớn.

Cơ bắp rõ ràng nhưng vừa đủ, gân xanh khẽ ẩn hiện theo từng động tác tay của anh.

Phải nói Kỷ Thu thấy mình rất may mắn. Nếu là gã tổng giám đốc Kim kia, cô không dám tưởng sẽ kinh tởm thế nào.

Đêm đầu tiên cũng không khó chịu như cô nghĩ.

Bàn tay trên ngực không ngừng quấy rối, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh Kỷ Thu, buộc cô dùng lực tập trung vào ngực mình. Kỷ Thu cảm nhận được mình lại ướt.

ŧıểυ huyệt rỉ nước không ngừng, trống rỗng đến khó chịu, nhất là sau khi đã nếm mùi vị của ©ôи th!t, Kỷ Thu lại càng cảm thấy cơn ngứa ngáy đang kêu gào trong lòng ngực tăng vọt, ham muốn được lấp đầy ngày dâng cao.

“Ưm~ Thoải mái quá~ A~”

Kỷ Thu vô thức ưỡn ngực, áp sát vào nguồn nhiệt bên cạnh, đôi chân thon dài kẹp chặt, cọ vào Giang Quân.

Giang Quân cực kỳ hài lòng với tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào này của Kỷ Thu.

“Bé ngoan, giỏi lắm, kêu to hơn chút đi nào.”

Tay anh trượt xuống theo đường eo cô, chạm vào ŧıểυ huyệt ướt át, cảm nhận dòng nước tuôn trào, kiên nhẫn dỗ dành Kỷ Thu.

Đó vốn là âm thanh của du͙© vọиɠ nguyên thủy nhưng khi nghe Giang Quân nói thế, Kỷ Thu lại không dám lên tiếng.

Quá xấu hổ, phát dâm trước một người đàn ông xa lạ, còn phải kêu to.

Một khoảnh khắc tỉnh táo ập đến, Kỷ Thu bật khóc nức nở.

“Hu hu hu, đừng, đừng mà.”

Không biết lấy sức đâu ra, Kỷ Thu bỗng giãy giụa, tay chân đạp toán loạn, lập tức đá Giang Quân xuống giường, rồi co mình trên giường, kéo chăn che cả người lại.

Nhưng kéo không nổi, ngón tay không có chút sức lực nào, cả người đều vô lực. Kỷ Thu tự trách mình làm chuyện thấp hèn, khóc thút thít.

Giang Quân bị đạp xuống sàn thì ngơ ngác, rõ ràng giây trước cả hai vẫn còn tình tứ, giây sau đã bị đá xuống giường.

Tâm tư phụ nữ đúng là khó đoán. Anh bò lên mép giường, thấy Kỷ Thu mím môi vật lộn với cái chăn, khuôn mặt nhỏ nhắn tủi thân nhăn nhó, trong lòng không khỏi xót xa.

Cũng chẳng màng đến "người anh em" đang gào thét, anh vội vàng ngồi dậy, bế Kỷ Thu sang chiếc giường sạch bên cạnh. Cẩn thận lau sạch cơ thể cho cô, rồi dùng chăn quấn cô thật kín, chỉnh lại mái tóc rối loạn, còn lấy khăn giấy nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt trên má cô.

Kỷ Thu nhìn sang, đôi mắt long lanh ngấn lệ, ánh nhìn trong veo như nước, khiến người khác không khỏi xót xa.

Giang Quân gãi đầu, không hiểu nổi vấn đề nằm ở đâu.

Anh cúi xuống hôn mạnh lên trán cô, rồi vào nhà tắm.

Tiếng nước xả nhanh chóng vang lên, kèm theo hơi thở dồn dập trầm thấp của đàn ông. Nhận ra điều gì đó, Kỷ Thu mới nhớ ra thứ khổng lồ dưới thân anh lúc nãy vẫn đang dựng đứng.

Cô bắt đầu hối hận. Đã quyết định bán thân kiếm tiền, Lâm Nhung còn dặn cô đừng rụt rè, giờ thì hay rồi, để “ông chủ” tự đi giải quyết.

Nước mắt đã ngừng rơi nhưng nỗi bất an lại dâng lên cuồn cuộn. Kỷ Thu siết chặt chăn, co người lại thành một khối nhỏ, ánh mắt nhìn về phía phòng tắm, trong lòng ngổn ngang, chẳng biết bản thân rồi sẽ ra sao.

Giang Quân tắm nước lạnh nhưng du͙© vọиɠ chẳng hề giảm.

Mỗi khi nhắm mắt lại, trong đầu anh không ngừng hiện lên hình ảnh Kỷ Thu phát dâm trên giường, thấy cô chủ động áp sát, cọ vào dươиɠ ѵậŧ anh, thè lưỡi nhỏ liếʍ lấy ©ôи th!t. Anh chặt giữ đầu cô, điên cuồng đâm vào cổ họng Kỷ Thu, khiến cô ho sặc sụa, không kêu nổi, chỉ có thể rên ưm hửm, đôi mắt ngây thơ nhìn anh như cầu xin tha thứ.

“Ha…” Anh vuốt ve dươиɠ ѵậŧ liên tục, càng lúc càng nhanh, cuối cùng lại bắn một lần lên tường.

Ngọn lửa trong lòng Giang Quân cuối cùng cũng dịu đi phần nào. Anh tắm nước lạnh thêm lần nữa mới coi như xong.

Không trách được vì sao người lớn lại thích chơi phụ nữ, đúng là sướиɠ thật. Toàn thân Giang Quân thấy thoải mái không thôi, anh lười nhác quấn khăn, bước ra khỏi phòng tắm.

Đúng lúc ánh mắt dừng lại người phụ nữ trên giường.

Chăn mỏng bao lấy người Kỷ Thu, phác họa dáng người nhỏ nhắn tinh tế, chỉ lộ ra cái đầu bù xù, khuôn mặt nhỏ nhắn trông rất đỗi sợ sệt. Rõ ràng được đã được bịt kín không hở chút nào, vậy mà lại khiến người ta không khỏi mơ màng.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc