“A?” Nguyên Tiêu sửng sốt mất ba giây sau đó mới lấy lại được sức phản kháng nói “Không cần!”
Nàng vừa định lùi ra sau vài bước, liền bị hắn bắt được, sau đó kéo người nàng đến trước mặt hắn, xoay một cái đã chạm vào quần áo trên người nàng, làm nàng ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, đã bị đẩy ngã trên ghế sô pha.
“Chờ một chút! Không cần làm vậy đâu….”
Nam nhân cường tráng trong vòm ngực lớn đang ôm lấy thân thể mềm mại của ŧıểυ nữ nhân, cái tỷ lệ nam lớn, nữ nhỏ này làm cho chính nàng cảm thấy giống như một con thú nhỏ đang bị vây bởi móng vuốt của một con sói lớn, hic, không còn cách nào khác cuối cùng chỉ có thể là giãy dụa mà thôi.
Nàng có thể cảm nhận rõ ràng được hơi thở lửa nóng nam tính của hắn phảng phất trên ở trên mặt hắn, mà thân thể hắn thì đang hoàn toàn cùng với da thịt của nàng tiếp xúc một chỗ.
“Em xem, hai chúng ta thật là quá hoàn mỹ, quá thích hợp, căn bản là trời sinh em là để dành cho anh”
Nàng chưa bao giờ tiếp xúc thân thể gần như thế với một nam nhân nào, lồng ngực cường tráng bóng láng, cùng với cơ bắp mạnh mẽ rắn chắc kia đang bao vây quanh một thân thể yếu mềm, phảng phất như nàng đang hoà vào thân thể hắn, cứ như vậy cảm nhận khát vọng mãnh liệt nữ tính trong nàng, nàng kìm lòng không được vặn vẹo thân thể của mình một chút. “Buông ra!”
Hắn chẳng buồn để ý đến kháng nghị của nàng, ngược lại còn tận tình hôn nàng, nàng muốn giãy dụa thoát khỏi sự hỗn loạn này.
Nhưng sao lúc này lý trí của nàng vừa có trong nháy mắt đã như tan biến vào khoảng không vô chừng, trời đất đảo lộn, nàng giờ chỉ có thể gắt gao bám lấy hai bàn tay hắn, để giúp bản thân nàng không mê muội vào một khoảng mê say ngày càng tăng vọt kia.
Minh Quang Khải không thể dừng nụ hôn, mong nàng cầu nàng càng ngày càng nhiều, như thể cả đời này hôn nàng dường như không đủ
“Tiêu Tiêu….” Giọng nói hắn khàn khàn trầm thấp, tựa như một dòng nước ấm rót vào trong cơ thể nàng, làm nàng quên cả hô hấp, mất cả phản kháng.
Nàng bị lạc! Bị lạc trong chính đôi mắt đen thâm thuý mê người của hắn, làm nàng không khống chế được chính mình, nàng chỉ có thể cảm thấy thân thể kiên cường lại rắn chắc của hắn, ấm áp lại cường tráng đang gắt gao ôm lấy nàng.
Nhiệt độ cơ thể cùng mùi thơm trên người hắn làm nàng có cảm giác thật an tâm, thật bình tĩnh.
Tất cả đều là nội tâm của nàng vô cùng khát vọng, nàng vẫn nghĩ chính bản thân mình không phải là loại người yếu đuối này.
Nhưng nàng đã sai lầm rồi! Trong vòng tay ôm âu yếm của hắn, hắn đã hôn thức tỉnh khát vọng nữ nhân của nàng, cũng “đào lên”
cái khát vọng được yêu, được che chở bởi người đàn ông được chôn sâu trong tâm hồn nàng
“Không cần! Buông ra!” Hai tay nàng liều mình định đẩy hắn ra.
Gặp hắn, nàng không thể khống chế được chính lòng mình, hắn làm sao lại có ảnh hưởng lớn đến vậy, có thể làm nàng cảm nhận được sự yếu đuối trước nay chưa từng có của bản thân.
Nhưng nàng cũng sai khi đánh giá thấp quyết tâm của hắn.
Tay hắn lại chạm vào hai quả bồng đào của nàng, hơn nữa xoa bóp lung tung hai nhũ hoa nhỏ nhắn, làm nàng cảm thấy từng đợt dòng điện làm tê dại cả tứ chi của nàng.
Hắn lại bị mùi hương xử nữ độc đáo trên người nàng làm lay động tâm thần say mê.
Theo nàng hô hấp dồn dập mà hai nhũ hoa nhỏ phập phồng, lúc biến cứng rắn như là hai hạt đậu đỏ nhỏ, rất có sức dụ dỗ, làm hắn một phen trìu mến, nhấm nháp….
Hắn há miệng cắn lấy hạt đậu đỏ run run, dùng sức hút, một tay kia cũng vuốt ve quả đào trắng noãn, nàng nhịn không được hít thật sâu một luồng khí lạnh.
Nàng cảm thấy thân mình lại khát vọng hắn mà run rẩy không ngừng, mà bàn tay hắn lại tham lam sờ soạng mỗi tấc da thịt mịn màng của nàng.
Khi tay hắn lướt qua cái bụng bằng phẳng của nàng, thân thể nàng cũng hướng theo hắn, cái miệng nhỏ lại than ra một tiếng mê người, tay nàng bắt được cánh tay hắn, ngăn cản hắn không được có động tác dời xuống.
“Không cần! Anh không thể làm như vậy!”
Bàn tay to của hắn dám thâm nhập vào giữa hai chân nàng, làm nàng trước không ngừng lắc đầu kháng cự rồi sau đó dùng động tác cự tuyệt, hắn vẫn bá đa͙σ âu yếm vùng đất cấm thần bí của nàng.
“ðừng khẩn trương, anh sẽ thương em nhiều.” Môi hắn không ngừng ôn nhu dừng trên hai má nàng hôn một cái.
ðã quên mất phản kháng, nàng chỉ có thể hoảng hốt cảm thụ tay hắn vuốt ve bộ ngực mềm mại của nàng, tay kia không ngừng tại chỗ thần bí cấm cung làm càn đùa giỡn đoá hoa.
Hai tay của nàng gắt gao bám vào sô pha, thở hổn hển vặn vẹo thân hình kiều mỵ, trên làn da trắng lộ ra những sắc màu hồng mê người
“A! Cầu xin anh….” Vẻ mặt cuồng loạn ửng hồng của nàng làm chính nàng nhìn thấy mà mất hồn.
Vừa lúc nàng muốn kêu cứu mạng, đầu hắn đã nhanh chóng cúi thấp, đôi môi hung hăng che lại miệng nàng.
“Ân —-” Nàng không thể nói, chỉ có thể kêu rên.
Hắn hôn lúc thì mãnh liệt, khi lại có một ít ôn nhu, nàng chưa từng có cảm giác như vậy, giống như bây giờ mới cảm nhận được có một người nam nhân hoàn toàn xâm lược nàng, thân hình hắn gắt gao dán vào nàng, tựa như hai người chỉ có một.
Khi hắn cởi quần áo của chính mình, nàng chỉ cảm thấy khuôn mặt mình nhất định vô cùng đỏ hồng.
Không thể phủ nhận hắn có dáng người rắn chắc tuyệt đẹp, bộ ngực cường tráng màu đồng, đùi vừa mạnh vừa có lực, nàng không biết nam nhân có thể xinh đẹp như vậy, tựa như A Ba La mà nàng hâm mộ, nɠɵạı trừ…. nɠɵạı trừ có một cái gì đó thật lớn đứng lặng trong hai chân hắn! Mà nàng tin tưởng, cái kia của hắn tuyệt đối so với trong sách giáo khoa nhìn còn lớn hơn.
Ánh mắt của nàng dừng ở cái kia chừng hơn một phút đồng hồ, mà nàng phát hiện, khi nàng chăm chú nhìn, của hắn tự nhiên trở nên càng thêm lớn hơn, nàng lập tức chỉ có thể trợn mắt há hốc mồm, căn bản không thể di động.
Nhìn cằm nàng không hợp với bộ dáng, thật sự là cực kỳ đáng yêu, hắn cũng rất thích vẻ mặt này của nàng, bởi vì đại biểu hắn là người nam nhân đầu tiên của nàng.
Lúc nàng phát hiện ra không thích hợp, hắn đã muốn động thủ tách đùi nàng ra, không chút thương tiếc hung hăng tiến vào nàng, một trận mãnh liệt đau đớn truyền đến.
Nàng còn không kịp kêu đâu, hắn đã muốn cuồng liệt ở trong cơ thể nàng luật động, mà hắn thô lỗ làm nàng cơ hồ muốn ngất đi.
“ðau quá! Anh là tên xấu xa! Ngừng lại! ðau quá…. Không cần….” Nàng đau đến ngay cả nước mắt đều đã rơi xuống.
Của hắn thô to như vậy này nọ trong cơ thể của nàng, như muốn nhanh chóng đem nàng cả người xé rách.
Nàng không nghĩ tới lần đầu tiên sẽ đau chết như vậy, mà nàng vẫn bị một nam nhân thô lỗ cường bạo! Nghĩ đến đây, nước mắt càng tuôn nhiều.
Nước mắt của nàng làm cho động tác của hắn ôn nhu, đang cuồng liệt như vậy, mà dừng hẳn tốc độ lại làm cho nàng có cơ hội thở dốc, cũng có không gian cảm thụ.
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt lộ giọt lệ trong suốt của nàng, càng thêm điềm đạm đáng yêu, trong lòng hắn không khỏi dâng lên một tia thương tiếc.
Cúi đầu, hắn há miệng cắn lấy nhũ hoa phấn hồng của nàng, một tay kia không ngừng xoa bóp, ý đồ phân bố chú ý trên thân thể để từ đó nàng sẽ không phải chịu đau nhức.
“Van cầu ngươi! Không cần….ðau quá….” Thân thể của nàng dù hắn âu yếm có cảm giác vui thú mãnh liệt, những nàng vẫn khóc thật thảm, bởi vì thực là vẫn rất đau.
Ngay lúc nàng suy nghĩ hỗn loạn, hắn động tác nhanh hơn, từng trận cuồng nhiệt không ngừng đánh sâu vào nàng.
“A….”
Nàng không tự chủ được, không thể khắc chế hưởng ứng, ngâm nga, đôi tay nhỏ bé tự giác choàng lên cổ hắn, cảm thụ hắn ở trong cơ thể nàng luật động mãnh liệt.
“ðúng! Chính như vậy, thoải mái, làm cho anh yêu em”
Làm cho hắn yêu nàng…. Sao có thể tự tin nói dối vậy a! Hắn bá đa͙σ vô tình công chiếm nàng, nàng tự mình đã mê loạn, chỉ có thể tuỳ ý hắn dẫn dắt theo hướng tuyệt vời vừa làm người ta sợ hãi vừa vui thích.
Lúc sắp đạt tới cao trào, Minh Quang Khải khát vọng mãnh liệt Nguyên Tiêu có thể cùng hắn lên cực lạc cao nhất.
“A…. trời ạ…. Em không được….Không…..A…..” Nàng đã muốn đạt tới cực điểm.
Hắn cúi đầu hôn phủ khuôn mặt ửng hồng của nàng, cho nàng một cái hôn thật sâu, tiếp theo nàng cảm thấy thân mình hắn đột nhiên cứng đờ, sau đó gầm nhẹ một tiếng như dã thú, trên người nàng cũng một trận run rẩy….
Việc tiếp theo, Nguyên Tiêu cảm nhận được trong cơ thể vọt vào một dòng ấm áp, đồng thời nàng cảm thấy như trên đỉnh núi…..
Mơ…. Một giấc mơ quá đẹp.
Nguyên Tiêu chậm rãi mở to mắt, nàng mơ hồ không biết chắc có phải mình cùng Minh Quang Khải vượt qua cảnh xuân vô hạn hay không.
ðến bây giờ, toàn thân nàng còn phảng phất cảm giác bềnh bồng giữa không trung, phiêu diêu như tiên…..
Trời ạ! Nàng nhất định là điên rồi.
Có một động tác làm thân mình nàng lập tức cứng đờ, vừa cúi đầu thấy mình cư nhiên toàn thân trống trơn!
“Này….”
Cảm thấy trên ngón tay của mình có vật lạ, là một chiếc nhẫn, một chiếc nhẫn kim cương, tự nhiên lại được đeo trên ngón tay áp út của nàng. ðeo khi nào? Chẳng lẽ tất cả đều không phải là mơ?
Nàng vội vàng nhảy xuống giường, vừa cử động, hai chân liền phát đi một trận đau đớn, sự thật bây giờ như nguyên chậu nước đá đổ lên đầu nàng, làm nàng tỉnh táo….
Không có khả năng! Không có khả năng….
“Trời ạ!” Nàng ảo não than lên một tiếng “Tất cả đều là sự thật!”
Nàng nghĩ thật đúng, thật là rượu hại chết người! Người ta nói uống rượu là hại thân, quả nhiên đúng như vậy!
Nàng vội vàng đi vào phòng tắm, lại phát hiện hiện trong bồn tắm có đầy nước ấm, bên cạnh còn có khăn mặt sạch sẽ. Là Quang Minh Khải thay nàng chuẩn bị sao?
Nàng đằm mình vào bồn tắm lớn, hưởng thụ nước ấm dễ chịu, nhắm hai mắt lại, không thể tin mình đã là phụ nữ, nữ nhân của Quang Minh Khải.
Nhưng mà trong lòng nàng nɠɵạı trừ sợ hãi, còn có một tia ngọt ngào, có lẽ nàng cũng không muốn kháng cự hắn, chán ghét hắn, vậy có phải nàng cũng có chút thích hắn….
Không! Không thể! Nam nhân đối với nữ sinh làm chuyện tình một đêm, lại càng không phải thật tâm trung thực đến cùng.
Hiện tại, lòng của nàng tràn ngập cảm giác không an toàn, nàng biết một khi mất đi thân mình, tâm nàng cũng tuyệt đối không thể kiên trì được nữa.
ði ra khỏi phòng tắm, nàng thay âu phục màu trắng, trong gương nàng so với trước kia càng thêm mê người.
Thì ra tình yêu đối với nữ nhân lại có ảnh hưởng lớn đến vậy, nàng cũng không biết chính bản thân lại có lúc xinh đẹp thế này.
Hết thảy đều bởi Minh Quang Khải sao? Nàng cúi đầu nhìn chiếc nhẫn trên tay mình, trong lòng một trận ngọt ngào dâng lên.
ðột nhiên tiếng mở cửa vang lên làm nàng chấn động, còn không kịp xoay người, một đôi bàn tay to mạnh mẽ ôm chầm nàng từ phía sau, hơn nữa bên tai nàng hôn sâu một cái.
“Tỉnh ngủ rồi sao?”
“Anh….”
“ðêm quá tuyệt quá, không phải sao?”
“Anh đừng….”
Môi của nàng đột nhiên bị hắn hôn trụ, là vội vàng, là cuồng dã, làm nàng thiếu chút nữa không thở nổi.
“Lúc này cam đoan em sẽ không đau.”
“Cái gì?” Còn muốn một lần nữa?!
“ðương nhiên, em không cho anh chỉ một lần chứ? Không, em thật mới mẻ, ăn rất ngon, anh không có khả năng ăn chỉ một lần sẽ cam tâm.”
“Anh coi em là hoa quả sao a? Còn mới mẻ nữa!” Nàng thẹn thùng trách cứ hắn, thân thể nàng như muốn né tránh, lại bị hắn ôm thật chặt, chỗ nào cũng không thể đi.
“Anh muốn em, thêm một lần nữa…… Không! Là một lần lại một lần……”
Nàng vừa xấu hổ, nhưng không cách nào khống chế được hai tay của hắn vuốt ve nàng, vẻ mặt tràn ngập tình cảm.
Tuy rằng hận hắn mãnh liệt, nhưng chính thân thể mình trải qua tối hôm qua, vẫn đang giống như nghiện, nóng bỏng mà hưởng ứng hắn.
Khi nàng nhìn hắn lần nữa, lòng nàng run rẩy, tứ chi như nhũn ra, một loại khát vọng thần bí hưng phấn ở trong cơ thể nàng thiêu đốt, sau đó hòa tan.
“Anh không thể như vậy……”
“Anh có thể! Ngày hôm qua không phải chúng ta rất phù hợp sao? Từ trước đến nay, chưa bao giờ có một nữ nhân nào giống em làm cho anh thăng hoa như vậy.”
“Nói hươu nói vượn!” Cái gì a! Nói giống như nàng lẳng lơ lắm. “Em làm sao có năng lực lớn như vậy!”
“Không tin anh có thể chứng minh cho em xem.”
“Cái gì…… Chờ một chút……”
Không để ý tới sự giãy dụa của nàng, hắn đem nàng đặt trên giường, bàn tay to không an phận ở trên thân thể nàng sờ loạn, làm nàng thở gấp liên tục.
“ðúng rồi, em ngày hôm qua nhất định rất đau, anh xem xem.” ðang lúc đó hắn ngồi xuống giường, bàn tay to tách hai chân của nàng ra.
“Chờ một chút……” Nếu làm cho hắn phát hiện nàng không có……
“Em không có mặc qυầи ɭóŧ?” Giọng nói hắn nhẹ nhàng, còn mặt Nguyên Tiêu lại ửng đỏ.
“Em vừa tắm rửa xong……” Nàng dùng âm thanh nhỏ nhất trả lời.
“Không quan hệ, như vậy càng tiện.”
“Tiện cái gì?!” Nàng nũng nịu, hai chân định khép lại đứng lên, nhưng hắn không chịu.
“Anh muốn cho em khoái hoạt một chút, hôm qua hại em đau, anh thật tiếc.” Hắn dùng ngón tay phải vỗ về đóa hoa non nớt giữa hai chân.
“A!”
Tuy rằng chỉ là nhẹ nhàng vuốt ve, nàng lại nổi lên phản ứng lớn.