Lý Thần Niên cười khẽ, bỗng đứng đứng dậy đổi phương hướng. Anh quỳ trước mặt cô, sau đó anh lại hạ thấp người, bày ra tư thế 69.
Trong lúc nhất thời Tần Nùng không kịp phản ứng. Chờ khi tao bức lại lần nữa bị môi lưỡi anh ngậm lấy, Tần Nùng mới không nhịn được run rẩy hừ nhẹ thành tiếng.
Lý Thần Niên liếʍ bức cô, tiếng nước sột soạt không ngừng, thế nhưng phía cô lại không có chút động tĩnh nào. Lý Thần Niên không thể không đánh một cái vào mông cô, nhắc nhở: “Tao hóa, đừng ngốc ra đó nữa, mau liếʍ.”
Lúc này Tần Nùng mới lấy lại tinh thần, há miệng ngậm lấy đại quy đầu của anh.
Bên mép giường phòng nghỉ có một mặt tường bằng kính. Khóe mắt Tần Nùng đảo qua, vừa lúc nhìn thấy hai người đầu đuôi tương liên, da^ʍ đãиɠ mà ngậm lấy hạ bộ của đối phương.
Đầu lưỡi Lý Thần Niên quét lộng liên hồi trên âm đế của cô, hai ngón tay tách tao huyệt của cô ra, từ khoảng cách gần mà nhìn ngắm thịt non không ngừng cỏ út.
Đáy mắt anh dần trở nên đỏ bừng, chậm rãi cắm hai ngón tay vào trong, chỉ chớp mắt mật dịch trong suốt đã chảy đầy ra ngoài, thấm ướt bốn phía huyệt khẩu.
Người đàn ông nuốt nước bọt, kề sát miệng lại, vươn đầu lưỡi ra muốn liếʍ láp sạch số tao thủy kia. Nhưng ngại cô em vợ thật sự quá mẫn cảm, sau khi anh cắm ngón tay vào, tao huyệt kia đã cuồn cuộn không ngừng chảy dâm thủy. Cho dù tốc độ liếʍ láp của anh có nhanh tới cỡ nào cũng vẫn có tao thủy mới chảy ra.
Việc liếʍ láp lúc đầu vốn có thể khiến bọn họ sung sướиɠ, nhưng hiện tại nó còn lâu mới có thể thỏa mãn tính dục của hai người bọn họ, cảm giác cơ khát trong cơ thể kia gần như đã đạt tới cực hạn.
Lý Thần Niên hít thở sâu, lại một lần nữa đứng dậy, bắt đầu vươn tay cởi váy cô em vợ ra. Động tác trên tay anh rất nhanh, không bao lâu sau đã cởi tới không còn mảnh vải nào.