Làn da cô gái trắng nõn sáng bóng, dưới ánh đèn gần như có thể phản quang, đẹp tới không chân thật.
Hô hấp của cô gấp gáp mà vội vã, ngực phập phồng kịch liệt, đôi vυ" lớn hơi rung động, hai đầu vυ" cứng rắn dựng thẳng lên.
Lý Thần Niên nhìn tới có chút mê mẩn, cả người như trúng cổ mà bẻ hai chân cô ra, quỳ vào giữa hai chân cô, cúi người xuống. Đôi môi mỏng nhẹ nhàng chạm vào chóp mũi cô, sau đó hạn xuống, dán lên cánh môi hơi hé mở.
Tần Nùng lập tức trừng lớn hai mắt, khó có thể tin nhìn gương mặt anh tuấn gần trong gang tấc.
Nhưng Lý Thần Niên lại không cho cô cự tuyệt, anh duỗi tay nắm lấy cằm cô, cúi đầu hung hăng hôn lên. Nụ hôn của anh rất bá đa͙σ, đầu lưỡi ngang ngược mà chui vào trong miệng cô, câu lấy lưỡi cô, dùng sức cuốn lấy, hệt như muốn kéo đầu lưỡi cô vào trong miệng mình.
Tần Nùng không thể chống cự được, chỉ có thể để anh tùy ý kịch liệt nuốt lấy môi lưỡi cô. Nước bọt chưa kịp nuốt xuống tràn ra khỏi khóe miệng, chảy tới trên mặt và trên cổ cô.
Không biết hôn bao lâu, Lý Thần Niên mới cảm thấy mỹ mãn mà buông cô ra. Tần Nùng hệt như người bị đuối nước thật lâu, đột nhiên há miệng hít từng ngụm từng ngụm khí lớn.
Trái tim Tần Nùng khẽ run lên, mím chặt đôi môi sưng đỏ, đỏ mặt gật đầu: “Muốn.”
Hai ngày nay cô vẫn luôn dục cầu bất mãn, vẫn luôn hi vọng anh rể có thể ȶᏂασ cô một lần. Hiện tại mắt thấy nguyện vọng này sắp thành hiện thực, cô kích động tới toàn thân run lên.
Tần Nùng chu môi: “Không phải anh muốn em gọi anh là ông xã chứ?”
Cô có chút bài xích kiểu xưng hô như vậy.
Lý Thần Niên nhíu mày, sau đó mới bất đắc dĩ nói: “Gọi chủ nhân.”
Tần Nùng cạn lời. Rốt cuộc người đàn ông này lấy đâu ra lắm sở thích kỳ quái như vậy? Hiện tại phía dưới cô ngứa ngáy khó nhịn, cũng không rảnh so đo nhiều: “Chủ nhân.”
“Ừm.” Mí mắt Lý Thần Niên giật giật, đỡ lấy cự căn, chuẩn bị cắm vào trong tao huyệt của cô.
Đúng lúc này, bên ngoài văn phòng truyền tới một trận tiếng đập cửa dồn dập. Ngay sau đó, giọng nói của trợ lý truyền tới: “Lý tổng, Lý tổng, ngài có trong đó không?”
Đột nhiên bị ngắt ngang chuyện tốt, Lý Thần Niên bực bội vô cùng, nổi giận với người bên ngoài cửa: “Cút!”