Tỷ Phu Thành Kim Chủ
Chương 44 - Đánh Nát Tao Bức Hư Hỏng (Văn Phòng Play, Hơi H)
Màu nền
Màu tối
Mặc định
Xám nhạt
Xanh nhạt
Xanh đậm
Vàng nhạt
Màu sepia
Vàng đậm
Vàng ố
Font chữ:
Palatino Linotype
Bookerly
Segoe UI
Patrick Hand
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Chiều cao dòng:
100
120
140
160
180
200
Kích cỡ chữ:
©ôи th!t của anh đã sớm cương cứng thọc vào mông cô, đôi khi, trong lúc cô vặn vẹo lại dùng sức cọ lên phần hông anh. “Thật ngứa a… Thật khó chịu… Anh rể, lấy hoa ra đi… A a a…” Trước nay cô chưa từng biết, tao bức bị hoa hồng cọ xát sẽ mang tới thống khổ lớn đến như vậy. Cô không cần thoải mái gãi không đúng chỗ ngứa này, cô muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng mạnh mẽ hơn, càng trực tiếp hơn, khiến cô có thể sảng, có thể đạt tới cao trào. “Như vậy cũng không cần? Em thật khó hầu hạ.” Anh hừ nhẹ. Mặt Tần Nùng đỏ như muốn nhỏ máu, cô lắc đầu rồi lại lắc mông, thẹn thùng xin tha: “Anh rể… Đánh em đi… Đánh em…” So với việc bị hoa hồng cọ cọ nhẹ như vậy, cô muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng trực tiếp hơn. “Đánh chỗ nào của em?” “Đánh… Đánh tao bức của em…” Giọng nói của cô vừa dứt, Lý Thần Niên đã cười khẽ một tiếng mà ném hoa hồng đi, một bàn tay lên rồi lại rơi xuống, “bép” một tiếng, bàn tay lại lần nữa đánh lên tao bức của cô. “A a a a…” Ngay khoảnh khắc âm đế và tao huyệt bị đánh, trước mắt Tần Nùng như xuất hiện một tia sáng trắng, cả người sảng tới thiếu chút nữa trợn trắng mắt. “Bép bép bép…” Khi bàn tay người đàn ông đánh xuống còn mang theo tiết tấu, lực đa͙σ vừa phải, không nhanh không chậm, mỗi một lần đều có thể đánh lên điểm sảng của Tần Nùng. Chỉ một phút ngắn ngủi, Tần Nùng đã chuyển từ cảm thấy thẹn sang hoàn toàn chìm đắm. Mỗi lần anh rể giơ tay lên, trái tim cô lại nhảy lên theo, mang theo chờ mong và hồi hộp. Mỗi một lần quất đánh đều có thể mang tới càng nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn cho cô, khiến cô khó có thể nhịn được mà phát ra tiếng rêи ɾỉ. “A a… Ưm ưm…” So với diễn viên trong AV, tiếng rên da^ʍ đãиɠ của cô chỉ có hơn chứ không có kém. “Sảng sao? Tao hóa!” Lý Thần Niên kề sát bên tai cô, giọng nói khàn khàn triền miên, hệt như chất xúc tác trêu chọc cảm xúc của cô, khiến cô càng thêm sảng. Quá trình tính ái như vậy, đổi lại Tần Nùng trước kia cho dù cô có tưởng tượng cũng không thể tưởng tượng nổi. Kinh nghiệm tìиɧ ɖu͙© của cô hoàn toàn tới từ tên bạn trai cũ khốn nạn, mà dường như đối phương cũng không có nhiều chiêu trò như anh rể, ngay cả dạo đầu cũng rất qua loa, hơn nữa không phải mỗi lần anh ta cắm vào đều có thể đưa cô tới cao trào. So sánh giữa tên bạn trai cũ khốn nạn với anh rể, thật chẳng khác nào người chơi đồng và người chơi kim cương. Chỉ mới chơi với anh rể hai ngày, Tần Nùng đã có cảm giác mình được mở rộng tầm mắt. “Quá sướиɠ… A a…” Ngực Tần Nùng phập phồng kịch liệt, thân thể bị du͙© vọиɠ trói chặt, cả người hoàn toàn rơi vào một loại trạng thái cực độ da^ʍ đãиɠ. Hai chân cô mở ra thật lớn, tùy ý Lý Thần Niên đập từng cái từng cái vào giữa hai chân. Tuy anh đánh không quá mạnh nhưng dù sao bộ phận sinh dục cũng là nơi mãn cảm yếu ớt, vừa bị đánh vài lần đã bị sưng đỏ lên, dâm thủy cũng bị đánh tới văng tứ phía, khiến nơi giữa hai chân cô bị bắn ướt tung tóe, mơ hồ có thủy quang lóe lên. “A a a… Anh rể… Dùng sức… Em sắp tới… A a a a…” Cô sảng khoái mà rêи ɾỉ, kɧoáı ©ảʍ trong cơ thể như thủy triều kéo tới, dần dần vượt quá tuyến cảnh giới đi tới điểm cực hạn. “Bép bép bép bép…”
Ngôn tình Sắc, Sủng
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Ngôn tình Sắc, Sủng